Panzer Aces - Chỉ Huy Xe Tăng Đức trong Đệ Nhị Thế Chiến (P 5)


Chương 2

Hermann Bix

Một Mình Chống Một Tiểu Đoàn Địch

Trời mưa vào ngày 6 tháng 9 năm 1941 khi bộ binh cơ giới và thiết giáp của SĐ 4 XT tập trung ở Korop dưới sự chỉ huy của Đại Tá Eberbach. Chiến đoàn Eberbach - bao gồm các thành phần của TrĐ 35 Xe Tăng, TĐ 34 Mô tô, và các thành phần của TĐ 49 Chống Tăng và TrĐ 103 PB, đuợc lệnh tiến vượt qua Korylskoje và Attjuscha và vượt qua sông Ssejm gần Baturin. Phía bên trái của chiến đoàn là TrĐ 33 BB tiến đến Altynowka và yểm trợ cuộc vượt sông.

Trận chiến bắt đầu bằng một trận đấu pháo với khoảng cách 800 mét. Những vị trí tiền duyên của địch nằm ở dưới của các cao điểm gần Korylskoje bị tràn ngập bởi lính mô tô và bộ binh cơ giới. TĐ 1 của TrĐ 35 Xe Tăng dưới sự chỉ huy của Thiếu Tá von Lauchert đẩy mạnh qua vị trí này, tiến qua Attjuscha về phía Baturin. Tuy nhiên, lính mô tô và bộ binh cơ giới không thể theo kịp vì phản ứng của địch ở các tuyến sâu. Các chiến xa tiến một mình. Trên con đường chính đi đến Baturin, họ gặp một đoàn xe lớn bao gồm nhiều xe bánh và xích. Trận đánh bắt đầu.

"Cẩn thận, Schwartz," Thượng Sĩ Bix cảnh báo người tài xế đang phóng xe lên đồi, tiếng máy rú lên. "Quân Nga có thể bên trong ngôi làng phía trước chúng ta." Họ tiến đến một mỏm đất cùng lúc với 5 xe tăng khác. Phía trước họ là một ngôi làng. Bất ngờ, có ánh chớp từ những ngôi nhà và các bờ dậu và từ phía sau những hàng rào. Những viên đạn xuyên rít về phía những chiếc xe tăng.

Vài tiếng nổ chát chúa khi những viên đạn chống tăng trúng vào chiếc xe tăng bên phải của Bix. Người thượng sĩ nhìn thấy tháp pháo văng ra, hất theo người trưởng xe. Rồi chiếc thứ 2, thứ 3 trúng đạn. Tiếng của Đại Úy Lekschat vang trong vô tuyến: "Lùi lại phía sau dốc!" Mấy chiếc xe tăng rút lui và đến chỗ an toàn. "Bây giờ thì sao hả trung sĩ?" Hạ Sĩ Krause, xạ thủ, lên tiếng hỏi. "Chúng ta không thể vượt qua được nếu không có không yểm," Bix trả lời. "Chỉ cần chúng ta lên đến đỉnh đồi, chúng ta sẽ lọt vào vòng ngắm."

Đại đội Lekchat nằm cánh trái của tiểu đoàn. Chiếc Panzer III do Bix chỉ huy nằm ở cực trái. Lúc này, đạn từ trong làng chuyển qua những xe tăng bên cánh phải. Những ánh chớp từ các xe tăng đang bắn trả quân Nga. Bix xem xét kỹ khu vực xung quanh. Anh ta nhìn chằm chằm vào một con rạch về bên trái và chảy ra xa các khu vườn. Sau khi suy nghĩ 1 chút, Bix nói, "Chúng ta sẽ lén vào làng."

"Chỉ gây thêm rắc rối thôi, Thượng Sĩ" Thượng Sĩ Fink, nhân viên truyền tin nói.

"Đi đi, Schwartz. Chạy xuống dốc rồi quẹo trái xuống con rạch."

"Người tài xế lui lại một đoạn ngắn, quẹo và chạy xuống con rạch. Chiếc xe tăng mất hút và tiến lên. Bix căng thẳng đợi quân địch nổ súng, nhưng không có gì xảy ra. Hình như quân Nga trong làng không nhìn thấy họ. Bix động viên người tài xế khi chiếc xe chạy vào vườn hoa hướng dương đầu tiên. "Tiếp tục tiến lên, Schwartz!"

Bất ngờ, 2 người lính Nga nhảy ra và chạy về phía làng. người xạ thủ và tài xế đều la lên cùng lúc: "Chúng chống tăng địch ở phía trước bên trái!"

"Chạy thẳng vào... Nhanh lên.... Đừng đừng lại!"

Liếc nhìn qua, Bix thấy rằng anh ta không đủ thời gian để bắn. Một hàng rào bằng gỗ hiện ra phía trước. Chiếc xe tăng đâm vào hàng rào và chạy qua nó. Bix hụp xuống tháp pháo. Kế đó, chiếc xe tăng cày một đường dọc bờ rạch và dừng lại. Nó nằm nghiêng một bên dốc một cách nguy hiểm, có thể lật nghiêng. Một lần nữa, cả hai người tài xế và xạ thủ la lên: "Con đường phía trước! Một dãy xe!" Bix cũng nhìn thấy đoàn xe. "Thẳng xe lại, Schwartz, rồi tiến về con đường!"

Người hạ sĩ lái lên được bờ rạch. Chiếc Panzer III đến được con đường dẫn qua trung tâm ngôi làng. Hơn 1 km sau lưng họ, là toàn bộ tiểu đoàn đang cố gắng vượt qua vòng đai chống tăng của quân Nga. Họ là chiếc xe tăng duy nhất vượt qua được. "Chúng ta sẽ không tiến xa hơn nữa," Fink lên tiếng, mắt khảo sát đoàn xe địch. Hermann Bix biết rằng mình không thể quay lại được nữa, khi súng chống tăng Nga nằm sau lưng họ. Cơ hội duy nhất nằm phía trước. Khi Bix nhìn quanh, anh ta cũng thấy xe địch sau lưng mình. Fink tiếp tục thông báo tin tức địch trên hệ thống liên lạc. Quân Nga nhảy ra khỏi xe và bỏ chạy, tiềm chỗ ẩn nấp trong làng. Một khẩu súng máy Nga bắt đầu bắn. Tràng súng máy nổ chát chúa vào tấm kim loại mỏng ở thùng chúa đồ phía sau tháp pháo.

"Đạn nổ...chuẩn bị, bắn!" Bix thét lên. Một tiếng nổ khi chiếc xe tăng bắn viên đạn đầu tiên. Viên đạn trúng vào một chiếc xe tải, làm nó trở thành một đống kim loại cong quẹo. Vài giây sau một ngọn lửa bùng lên. Trưởng xe và thượng sĩ Fink nổ súng vào đoàn xe với hai khẩu súng máy của xe tăng, trong khi người nộp đạn thỉnh thoảng lại hụp xuống khi tiếng đạn địch chạm vào thành xe. Những mái rơm của các ngôi nhà bắt đầu cháy. Một làn khói đen nghịt bốc lên che tầm nhìn của Bix, nhưng đám khói cũng bao lấy xe tăng, che dấu nó. Biển lửa bao trùm đoàn xe cháy lớn dần. Một chiếc xe tải chở đạn nổ tung. Tiếng nổ của khẩu đại bác xe tăng trộn lẫn với tiếng súng máy. Xen ở giữa là tiếng nổ của súng máy hạng nặng Maxim.

"Harpoon gọi chỉ huy!"

Bix cố gắng gọi đại đội yêu cầu tiếp viện. Nhưng Fink chưa tắt đường dây nội bộ, liên lạc với đại đội không được. Rồi Bix nghe tiếng của Đại Úy Lekschat: "Harpoon, Anh đang làm cái quỷ quái gì vậy? Anh đang xáo tung cả tiểu đoàn lên đây nè!" Cuối cùng, Fink, nhân viên truyền tin nhận ra là phải chuyển qua hệ thống liên lạc bên ngoài. Thượng Sĩ Bix bây giờ có thể báo cáo: "Tôi đang ở giữa trung tâm ngôi làng. Kẹt giữa đoàn xe địch, đầy nghẹt súng ống. Làm ơn tiến lên đây với tôi." Lekschat nổi xung: "Ai ra lệnh cho anh lên đó hả?" Nhưng Bix không có thời gian trả lời, vì tổ lái của anh ta đang gọi, tập trung đếm một khẩu súng vừa bắn họ. Xạ thủ xoay tháp pháo về hướng có ánh chớp. Khẩu súng chống tăng vừa bắn viên thứ 2, chiếc xe tăng khai hoả trả lời. Viên đạn tiêu diệt khẩu súng và pháo đội. 
 
Bix nghe tiếng của Đại Úy Lekschat: "Tất cả các chiến xa: tiến lên!" Họ đang đến! Đồng đội đang đến để giải cứu họ. Người trung sĩ thở phào nhẹ nhỏm. Chiếc xe tăng Đức duy nhất chạy đến phía bên kia ngôi làng. 2 chiếc xe ngựa kéo chắn ngang đường. "Bám chặt!" Schwartz cảnh báo. Có tiến vỡ nát khi chiếc xe tăng chạy cán lên chiếc xe ngựa, đè nát nó dưới xích. Phía trước họ, một chiếc xe ngựa khác đang nổ như một quả bóng lửa. "Nếu chúng ta cán chiếc xe này và nó có chở mìn, chúng ta xe gặp nhau trên thiên đàng," Petermann, người nạp đạn hét lên trong tiếng súng nổ.

"Harpoon, Harpoon, đây là chỉ huy,anh đang ở đâu?" Đại Uý Lekschat gọi máy. "Chúng tôi không thấy anh. Bắn pháo sáng." "Harpoon đến chỉ huy: sẽ bắn xanh - trắng để chỉ vị trí."

Bix bắn hai viên pháo sáng. Vài giây sau, anh nghe tiến của người chỉ huy: "Anh ở đó à.... tận bên kia làng? Không thể tin được."

Bix trả lời: "Tôi sẽ bắn xanh - trắng lần nữa." Anh bắn thêm 2 viên nữa.

Vài giây sau, Bix nghe tiếng người chỉ huy lần nữa: "Tất cả tiến lên! Bix bên kia 1 mình! Bộ binh tiến lên!"

Xe tăng của Bix rời con đường vào chạy vào các khu vườn, chỉ bắn khi họ bị địch phát hiện. "Khi nào thì họ đến đây?" Xạ thủ Krause hỏi. "Không lâu lắm đâu!" "Nghe kìa!" Bix la lên. Tiếng súng lắng 1 chút, rồi họ nghe tiếng súng xe tăng và tiếng súng nhỏ hơn của súng chống tăng. "Họ chạm với súng chống tăng phía sau mình." Những gì Bix và đồng đội không biết là bộ binh cơ giới và lính mô tô cũng đang tiến vào làng. Cuối cùng, chiếc xe tăng đầu tiên xuất hiện. Đại Úy Lekchat lái đến và Bix mở nắp tháp pháo báo cáo. Viên đại úy lắc đầu khi ông ta nhìn sửng vào những chiếc xe tải bị bắn và những ngôi nhà đang bốc cháy. "Đúng ra, tôi muốn lột lon của anh, Bix. Nhưng những gì tôi thấy ở đây thay đổi hết tất cả."

Viên đại úy sau đó báo về tiểu đoàn. Các xe tăng chạy ngược trở lại. Dừng lại, Bix và đồng đội được biết là bộ binh bắt được 800 tù binh và hơn 60 xe còn nguyên vẹn. 12 sung chống tăng và 16 súng hạng nặng bị tiêu diệt. Hoạt động 1 mình, chiếc xe tăng Đức đơn độc đã tiêu diệt toàn bộ xe cộ và trang thiết bị của một tiểu đoàn bộ binh cơ giới Nga.

Thiếu Tá von Lauchert đề cử huân chương Chữ Thập Sắt, Hạng Nhất cho Thượng Sĩ Bix. Các thành viên khác được tặng huân chương Chữ Thập Sắt, Hạng Nhì. Bix nhận huân chương ngày 20/10/1941, 20 ngày sau khi được thăng chức thượng sĩ nhất
 
Ngày 1/10/41, khi Bix được thăng chức, Chiến Đoàn Eberbach đang ở ngay bên ngoài Dimitrowsk. Mục tiêu của chiến đoàn là Orel. Đại đội xe tăng của Lekschat làm thành phần đi đầu và xe tăng của Bix dẫn đầu tiểu đoàn. "Không thể để địch thở. Chúng ta sẽ tiến vào cả ban đêm!" Lệnh của Đại Tá Eberbach.

Trời vừa đổ tối khi Hermann Bix phát hiện quân địch phía trước. Anh ta vừa đến một trong những cây cầu bằng gỗ, rất hẹp chỉ vừa một xe tăng đi qua. Quân Nga phía bên kia. Bix báo cáo lui: "Đừng nổ súng vào tháp canh!" Nếu không nổ súng thì họ sẽ không nhận ra xe tăng là của Đức. Một lúc sau Đại Úy Lekschat gọi lên: "Bix, tôi vừa được hướng dẫn qua cầu bởi một Ivan"

"Khi nào thì họ mới nhận ra chúng ta đang đến?" Schwartz hỏi.

Những ngôi nhà đầu tiên của Dimitrowsk hiện ra trong bóng đêm. Bix trải qua một cảm giác lạ lùng, ngột ngạt không biết từ đầu. Anh ta nhìn thấy những toà nhà lớn và rồi, bất ngờ, những chiếc xe Nga đậu rải rác và ngụy trang. Hầu hết các xe vận tải đều gắn rơ-moóc, nhưng cũng có vài xe kéo pháo. Bix thò đầu ra tháp pháo vừa đủ để nhìn rõ.

"Chỉ huy đến Bix: đừng bắn và cố gắng đi tiến càng xa càng tốt.

Lệnh Đại Úy Lekschat không cần thiết, vì chiếc xe tăng dẫn đầu đã vượt qua với tốc độ vừa phải cho đến khi đến khoảng trống rải đá họp chợ. Chiếc xe tăng dừng lại, phía sau, các xe khác của đại đội chạy ầm ầm trong bóng đêm.

"Harpoon đến chỉ huy: giữ xa khoảng cách để khi nổ súng, ta không tông vào nhau hay bắn lầm nhau."

Một đoàn xe tải chạy về hướng Bix. Trong ánh trăng, anht ta có thể nhìn thấy lính bộ binh để súng giữa hai đùi. Đoàn xe chậm chạp chạy ngang qua chiếc xe tăng Đức. Bix thấy lính Ngay bổng nhốn nháo ở một toà nhà được bao bằng một bức tường dài; Họ đã bị phát hiện! Bix báo về các xe sau: "Quân Nga có thể phát hiện, nhưng đừng bắn vội."

Một tình trạng nguy hiểm và đáng sợ.

"Chỉ huy đến Harpoon: tiến lên phía trước cùng với 2 xe khác, tôi sẽ bảo vệ khu chợ với đại đội."

Rồi Bix nghe người chỉ huy ra lệnh cho trung đội lính mô tô tiến đến khu chợ và bảo vệ gần cho đoàn tăng. Xe tăng của Bix lăng bánh. Người thượng sĩ thở phào khi họ đến đầu kia của thành phố mà không bị bắn. Hai chiếc Panzer III khác đến nơi và Bix canh phòng với 3 xe tăng.

Tiếng súng nổ cùng một lúc phía sau lưng họ từ trong thành phố. Trong vòng vài giây, tiếng súng nổ dữ dội. Những ánh chớp và những lằn đạn vụt lên trên bầu trời đêm. Tiếng lựu đạn, tiếp theo là tiếng súng tăng. Những tiếng nổ khi đạn HE được bắn vào các toà nhà.

"Chúng ta có nên quay lại không?" Thượng Sĩ Keibauer, trưởng chiếc xe Panzer III thứ hai hỏi. Anh ta vừa đi bộ qua xe của Bix.

"Chúng mình không làm được gì đâu. Rất lộn xộn trong đó," Bix trả lời. Anh ta có thể tưởng tượng rõ ràng những gì có thể xảy ra nếu họ bất ngờ xuất hiện từ hướng địch. Tất cả xe tăng của tiểu đoàn đều nổ sùng và chỉ có thượng đế mới giúp họ được. Vài chiếc xe từ hướng đông chạy về hướng thành phố, không còn nghi ngờ đó là quân Nga đang tiếp viện.

"Lắp đạn nổ! Bắn!"

Ba xe tăng Đức cùng nổ súng. Những viên đạn vút vào những chiếc xe tải và làm chúng cháy tung. Lính Nga bỏ chạy trong anh lửa, tìm chỗ nấp sau các hào hay bụi cây. Một số bọn họ bắn trả bằng súng máy.

Thượng Sĩ Nhất Bix gọi chỉ huy của anh ta: "Harpoon gọi chỉ huy: Yêu cầu cập nhật tình hình trong thành phố."

Giọng nói của người đại úy vang lên: "Bộ binh đã đến và đang dọn dẹp. Mọi thứ đều theo thứ tự."

"Có cần chúng tôi đến giúp không? Xe tăng ở đây không còn cần thiết nữa."

"Ở đó đi" Lekschat ra lệnh.

"Mọi thứ tốt đẹp," Bix nói với đồng đội. 3 chiếc xe tăng trong vị trí hình bán nguyệt. Mọi người đều mệt lả, họ đã trải qua cả ngày chiến đấu, nên phỉa thay thế nhau canh gác. Khi đến phiên của Bix, anh ta cảm thấy rất khó khăn để giữ cặp mắt mở. Nhưng anh ta không dám nhắm mắt. Nếu quân Nga đến ngay lúc không ai canh gác, mọi sự sẽ chấm dứt.
 
7 giờ sáng ngày 2/10, 3 chiếc xe tăng được lệnh quay lại ngôi chợ. Bộ binh thay thế vai trò bảo vệ. Nhiệm vụ mới đang chờ Bix và xa đội. Anh ta sẽ đi trinh sát trong vùng đất không người trong chiếc Panzer III của mình và một chiếc tăng hạng nhẹ của Trung Úy von Kartell. Sáng sớm, 2 chiếc xe chạy về hướng Orel. Việc bám sát quân địch là rất cần thiết.

Khoảng nữa đường đến Kromy, Bix gặp một kho xăng của Nga. Có 5 bồn xăng lớn. Bix bỗng thấy một nhóm lính Nga. Họ đang dùng súng trường chống tăng bắn vào những bồn tăng, hình như định phá huỷ chúng. Người xạ thủ và nạp đạn, lúc này đang ngồi trên tháp pháo, lập tức nhảy vào vị trí. Khẩu đại bác gầm lên và viên đạn nổ giữa toán quân. Người giữ máy liên lạc bán vài tràng súng máy, toán lính Nga bỏ kế hoạch của họ.

Trung Úy von Kartell và nhóm lính mô tô tháp tùng ở lại phía sau để giữ kho xăng, lúc này rất có giá trị với chiến đoàn Eberbach. Bix tiếp tục một mình. Anh ta tiến 35 km khỏi Dimitrowsk, và quay lại vì cạn nhiên liệu. Vì anh ta biết rằng tiểu đoàn đã lên đường, nên bắn pháo hiệu xanh và trắng trên đường về để nhận dạng. Bix hết xăng sau khi về đến tiểu đoàn. Trung Úy Wollschlager dẫn đầu đoàn quân.

Vào khoảng giữa trưa, Wollschlager và đại đội của ông ta đến Kromy và chiếm thị trấn một cách bất ngờ. Ông ta được Đại Tá Eberbach đề cữ huân chương Hiệp Sĩ nhờ chiến công này. Wollschlager nhận được huân chương ngày 23/1/1942. Muc tiêu ngày kế đến là Orel.  
Sự Xuất Hiện Lần Đầu Tiên Của T-34

Chiến đoàn Eberbach tấn công ào ạt vào Tập Đoàn Quân 13 Nga và thọc sườn họ. Sáng ngày 3 tháng 10, Trung Úy Wollschlager dẫn đầu đoàn quân. Các xe tăng tiến lên với tốc độ cao. Bix nhận ra mình là 1 trong 6 xe tăng tiến lên theo lệnh của Eberbach. Lệnh rất đơn giản: "Tiến vào Orel!" Một cây cầu xuất hiện phía trước. Như mọi chỉ huy xe tăng khác, Wollschlager biết rằng đây là nơi quân địch sẽ đặt một ổ phòng thủ mạnh. Đứng lên tháp pháo, Bix theo dõi Wollschlager khuất sau đường xe lửa chạy dưới cầu. Tiếng súng đầu tiên vang lên. 2 hay 3 khẩu súng chống tăng nổ súng và pháo xe tăng lập tức đáp lại. "Theo anh ta, Schwartz".

Người tài xế gài số và chiếc xe tăng vọt lên. Gầm cầu hiện ra. Bóng tối ập đến vài giây; rồi sáng lại. Nhưng không chỉ có vậy! Phía trước có ánh lửa chớp, khoảng cách chừng 400 mét! "Bắn!" Krause bắn phát đầu tiên. Petermann đã nạp viên kế tiếp. Chiếc xe tăng gần như bắn cùng lúc với khẩu súng chống tăng. Chiếc Panzer III giật lùi vì đạn giật. Viên đạn chống tăng bay vèo sợt bên trái của tháp pháo. Phát đạn tăng bắn trúng vị trí khẩu súng chống tăng. Một tiếng nổ và một đám khói, lửa bốc lên.

"Tiến lên!"

Khi tiến lên, xa đội thấy 5 xe tăng còn lại đến những khu vườn và tông qua hàng rào. Wollschlager chạy thẳng theo con đường đến Orel, và Bix theo sau. Có một đoàn xe địch trong thành phố. Súng máy quạt về phía 6 xe tăng Đức. 6 xe tăng này là đợt tấn công đầu tiên trong khi lực lượng chính của Đại Tá Eberbach đang cố gắng thọc sườn thành phố. Những chiếc xe tăng nổ súng với đại bác và súng máy. Vài xe vận tải nhanh chóng bốc cháy. Xăng đổ làm đám cháy bùng lên. Lính bộ binh Nga xuất hiện từ phía sau bức tường lửa.

"Địch xuất hiện!" người xạ thủ cảnh báo.

Khẩu súng máy của người truyền tin bắt đầu bắn và một nhóm Hồng Quân đang cố tiến đến gần xe tăng từ bên hông biến ra phía sau một bức tường. Khi xe tăng của Bix chạm súng với bộ binh địch, Wollschlager gọi máy: "Đừng tách rời đội hình, Bix!"

Schwartz đạp ga và chạy theo các xe tăng kia với tốc độ lớn. Một chiếc xe ngựa kéo nằm chắn đường. Chiếc Panzer III tông vào, kéo nó đi vài mét và cán nát nó dưới xích sắt. Chiếc xe tăng bị bắn từ một ngôi nhà bên cạnh đường.

''Nạp đạn nổ!"

Viên đạn xé toạt bức tường của ngôi nhà phía ngay phía dưới bệ cửa sổ nơi đặt khẩu súng máy. Ổ súng bị loại khỏi vòng chiến.

Cuộc hành quân đến Orel tiếp tục. Đoàn tăng tiếp tục vượt qua nhiều xe cộ. Bất cứ khi nào những chiếc xe tải dừng lại và gắn trốn vào các con đường hai bên, pháo tăng lại làm việc. Họ mau chóng dọn đường vào Orel, nhưng Wollschlager biết rằng dừng lại là rất nguy hiểm. Hơn nữa, đoàn xe địch đang bỏ chạy về phía đông phải bị truy kích. Những chiếc xe tăng tiến với tốc độ cao thêm 6km cho đến khi họ buộc phải ngừng lại vì thiếu nhiên liệu.

"Xem thử anh có hút xăng từ xe tải của Nga không Bix? Trong trường hợp chúng ta phải tiếp tục tiến." Wollschlager khuyên. Họ mau chóng tìm ra một xe tải còn đầy xăng. Tài xế Schwartz lấy ống tuy-dô (xifông?) từ hộp đồ nghề và hút cho đến khi xăng bắt đầu chảy.

Nhóm xe tăng sau đó được lệnh bảo vệ vòng ngoài phía đông của Orel. Bộ binh cơ giới đã bắt đầu tấn công. Trong khi tiến lên, họ bị máy bay địch bắn và ném bom. Lính xung kích canh từng đợt máy bay đến. Khi những chiếc máy bay đến nơi và bắt đầu bổ nhào. Súng trường, súng máy và súng phòng không nhắm vào máy bay.

Gần tối thì trung đoàn đến điểm tập trung cho cuộc tấn công Orel. Không ai biết là cho đến khi đó, toán tiền quân đã tiến qua khỏi thành phố. Suốt đêm, nhóm xe tăng phòng thủ phía đông Orel. Một nhóm quân Nga gắng lẻn qua xe tăng của Bix bị bắt làm tù binh. Từ tù binh, Bix được biết rằng một đoàn xe lửa chở hàng vừa đến ga Orel và bốc xuống một số xe tăng hạng nặng.

Bix thất vọng nói: "Mẹ kiếp! Chúng ta không bắt được liên lạc với tiểu đoàn!"

"Có thể bọn Nga nói láo," Krause nói.

"Có thể, Krause, nhưng tốt hơn chúng ta dừng ở đây."

Trong đêm, họ nghe tiếng đoàn xe lửa khởi hành về hướng Mzensk.

"Nếu xe tăng đến trong đoàn tàu này, chúng sẽ nhảy bổ vào chúng ta sớm, Trung Sĩ" Peter lên tiếng. Nhưng lời nói của anh ta không đúng sau đó.

Sáng sớm ngày 4/10, Trung đoàn 12 BB Cơ Giới phóng một đợt tấn công vào Orel. Ở bìa rừng, sườn của thành hố, TĐ 1, TrĐ 35 Xe Tăng thu được 5 khẩu phòng không 37 mm. Người TĐ trưởng cho quân lính dùng súng chống lại không kích. Sân bay Orel bị chiếm ngay khi một phi công tiêm kích Nga vừa hạ cánh. Người phi công bị bắt làm tù binh. Khoảng 10 giờ, trung đoàn vượt qua sân bay và chiếm khu nhà chứa máy bay và trại lính phía bên kia sân bay. Binh lính ngay sau đó lùng sục đường phố và nhà cửa cho đến nhà ga. Lính Nga mất đơn vị đầu hàng. Công nhân bị bắt trong sự ngạc nhiên trong khi họ đang ăn trưa ở các xe kéo. Orel đã bị chiếm. Chiến đoàn Eberbach chiếm được mục tiêu được đề ra bởi tướng Guderian. 
Sau một đêm ngon giấc, Bix và đồng đội lên đường về phía Mzensk sáng ngày 5 tháng 10. Mục tiêu xa là Tula. Cùng với Thiếu Úy Bokle, trung đội trưởng, Bix đi phía cánh trái của tiểu đoàn. Lúc đầu mọi việc thuận lợi. Cuộc tiến quân xảy ra nhanh chóng và các xe tăng đến Rokawaja Brook. Súng máy địch quét toàn bộ chiều rộng của mũi tiến quân, và bỗng nhiên Bix nghe tiếng pháo tăng bắn. Ngay sau đó, Đại Úy Lekschat báo: "Bị bắn mạnh bới xe tăng hạng nặng Nga!" Lekschat thấy lửa phụt ra từ đầu nòng của khẩu súng dài của xe tăng Nga. Ông ta nhận ra 2 loại. Một đồ sộ, có thể nói là khổng lồ. Loại kia như một cái bàn chải (? sleeker), nhưng có pháo chính nòng lớn.

"Coi chừng!" Lekschat gọi máy và báo động cho một trung đội trưởng, Trung Úy Kuspert, người đã tiến lên một khoảng ngắn. Những đã quá trể. 3 chiếc T-34 - lần đầu tiên xuất hiện ở phần mặt trận này - nổ súng gần như cùng lúc vào xe tăng trung đội trưởng. Viên đạn xuyên giáp từ những chiếc T-34 đập vào chiếc xe tăng Đức với tiếng nổ. Một tiến nổ rung chuyển chiếc xe Panzer III. Ngay sau đó là báo cáo: "Chúng tôi bị trúng đạn, tháp pháo không quay được."

"Lùi lại, Kuspert!" Đại Úy Lekschat ra lệnh, trong khi người xạ thủ của ông ta bắn về phía địch.

"Mẹ kiếp, đạn không xuyên thủng," Trung Sĩ Henrichs la lên khi anh ta thấy viên đạn của mình không tác dụng trên chiếc xe tăng Nga khổng lồ. Một tiến nổ khác làm rung chuyển chiếc xe tăng chỉ huy đại đội. Trung Úy Kuspert gọi lần nữa: "Xe tăng không chạy được!" "Bỏ xe, Kuspert, nhảy ra!"

Giữa trận đánh, lính của xa đội Kuspert leo ra khỏi xe bị bắn. Súng máy bắn về phía họ, nhưng họ nhanh chóng ẩn nấp phía sau xe. Người trung úy theo dõi khi vài viên đạn trúng xe chỉ huy đại đội, thiệt hại và không thể tiếp tục chiến đấu, họ buộc phải rút lui. Người trung úy quan sát nhanh chóng và thấy có khoảng 20 xe tăng địch, bao gồm vài chiếc T-34 và số còn lại là KV-I. Rõ ràng là súng 7,5 cm nòng ngắn của xe tăng Đức không thể xuyên thủng lớp thép dày của những chiếc xe khổng lồ này.

Xe tăng của Trung Đoàn Trưởng chạy đến, Reiger, tài sế của Đại Tá Eberbach thấy rằng đại đội xe tăng của Lekschat bị thiệt hại. Chạy đến, anh ta thấy vài lính tăng chạy bộ phía sau.

"Pháo Binh và phòng không lên phía trước!" Đại Tá Eberbach ra lệnh. Viên đại tá qua sát chiến trường qua ống dòm hình X. Ông ta thấy nhiều xe tăng địch toan đè bẹp tiểu đoàn.

Eberbach gọi báo động đến tiểu đoàn trưởng: "Cẩn thận Lauchert, anh đang bị thọc sườn!"

Thiếu Tá Lauchert ra lệnh cho các xe tăng của mình lui lại 100 mét. Trong khi đó, các xe tăng cánh trái chưa tham gia trận đánh. Bix nghe qua máy là ai đó bên cánh phải đang chạm địch. Người trưởng xe tham gia trận đánh gọi về: "Tôi bắn rồi bắn nhưng AP không xuyên thủng! Hết sức cẩn thận!"

"Ê, Bix, T-34 và KV-I!" Thiếu Úy Bokle gọi khi những chiếc xe tăng đầu tiên hiện ra. Và Bix cũng thấy những xe tăng khổng lồ. Chúng cách khoảng 600 mét, đang chạy về phía anh ta dọc theo đường xe lửa Orel - Tula. Bix gọi: "Chúng không nhìn lớn, và chúng không thể nào nguy hiểm được, sir"

Bokle, chuyên viên nhận diện tăng, có ý kiến khác. Anh ta cảnh báo người thượng sĩ nhất: "Cẩn thận, Bix, đó là T-34!"

"AP!" Bix la lên.

Những chiếc T-34 đến gần hơn. Chúng còn khoảng 300 mét, bỗng nhiên xoay qua trái. Hướng mới của chúng làm chúng nằm ngang trước mặt Bix.

"Bắn!"

Đưa hông ra cho xe tăng Đức, chiếc T-34 là mục tiêu tốt cho xạ thủ Krause. Anh ta bắn và Bix thấy viên đạn trúng mục tiêu.

"Tốt, Krause!"

Viên thứ 2 trúng tháp pháo của chiếc T-34 nhưng không xuyên.

"Chúng không để ý đến chúng ta chút nào," Schwartz kêu lên. Thật vậy, dường như những xe T-34 coi khấu pháo chính của xe tăng Đức không ra gì vì sự vô tác dụng.

"Lệnh tiểu đoàn, trung sĩ"

lần đầu tiên trong chiến dịch Nga, Bix thấy xe tăng Đức rút lui. Những xe tăng cánh phải phía trước lùi lại và quay đầu. Họ bị rượt theo bởi những viên đạn từ T-34 và KV-I và rút lui với tốc độ cao.

"Chỉ huy đến tất cả: Tiểu đoàn rút lui. Chúng ta không thể chống lại lũ thú này! Thiệu hại bên cánh phải quá cao!" Đại Úy Lekschat gọi.

Bix thấy những xe tăng của TĐ 2, TrĐ 35 Xe Tăng dưới sự chỉ huy của Thiếu Tá von Lauchert mất hút. Họ đã làm gì có thể làm, nhưng họ buộc phải rút lui để tránh bị tiêu diệt.  

"Đi, Bix!" Thiếu Úy Bokle ra lệnh, "Rút lui và chạy càng nhanh càng tốt!" Bix theo lệnh và chạy vòng lại. Chiếc xe tăng chạy theo con đường với tốc độ cao. Một chiếc xe tăng đậu phía bên phải con đường. Bix nhận ra chiếc xe chỉ huy của Đại Tá Eberbach. Một viên đạn 7,6 cem không xuyên thủng được giáp vẫn còn cắm trên giáp bên hông xe. Chạy thêm một đoạn Bix đến một chiếc xe bánh xích của lính công binh thiết giáp. Lửa bốc lên từ chiếc xe. Bix thấy một một người lính công binh chiến đấu với chân bị xé đến gần thân người. Ngọn lửa liếm gần đến người lính bị thương. "Dừng lại!" Bix kêu lên.

Schwartz thắng gấp. Bix nhảy xuống và chạy về phía người lính bị thương. Anh ta cảm thấy sức nóng ngày càng cao. Một ý nghĩ vụt qua đầu: Điều gì xảy ra nếu mìn trong xe phát nổ! Tuy nhiên, anh ta vẫn tiếp tục chạy đến. Trong vài giây, Bix nhìn thẳng vào mắt của người lính bị thương. Rồi anh ta đến bên cạnh và kếu người lính vào trong một cái rãnh. Tuy nhiên, họ chưa an toàn hẵn. Bix vẫn phải kéo anh ta ra càng xa ngọn lửa càng tốt. Khi Bix cảm thấy đuối sức, 2 người khác xuất hiện từ một xe tăng khác. Trong ánh lửa từ chiếc xe cháy, Bix nhận ra người Đại Úy bác sĩ quân y Muhlkuhner và bên cạnh là Đại Tá Eberbach. Cả hai người giúp khiên người bị thương ra khỏi vùng nguy hiểm của chiếc xe cháy có chở mìn trên đó. Ngay lúc đó, những trái mìn phát nổ. Mặt đất như mở toạt ra với tiếng nổ kinh hoàn. Sức ép tạt vào mặt Bix; anh ta cảm thấy lồng ngực muốn vỡ tung.

Sau đó bác sĩ Muhlkuhner tiêm thuốc giảm đau và băng bó vết thương, vị đại tá hướng dẫn một chiếc xe xích sàn bằng vào vị trí để tản thương người lính và những người bị thương khác. Lúc này Bix nhận ra những chiếc xe tăng khác đã rút. Địch truy kích mỗi lúc một gần hơn và bắt đầu bắn pháo về phía họ.

Sau này Bix nói: "Tôi sẽ không bao giờ quên trận đánh này với người chỉ huy chiến đoàn ở Rokowaja Brook. Người chỉ huy và sĩ quan quân y ở lại trên chiến trường cho đến khi thương binh cuối cùng được cứu. Sau ví dụ quý giá này từ cấp chỉ huy của tôi, tôi không bao giờ dám bỏ lại đồng đội bị thương trên chiến trường trong suốt cuộc chiến, vì tôi đã thấy người chỉ huy đã chiến đấu để cứu binh linh của mình."

Người lính công binh sống sót. Anh ta mất một chân, nhưng nhớ ơn những người dũng cảm đã cứu mạng sống của mình.

Một lúc sau Bix và đồng đội đến khu vực Đại Tá Eberb ach chỉ định cho 8,8 cm phòng không và 10,5 cm field gun (sơn pháo, bắn thẳng? ai biết dịch dùm cho rõ hơn) thiết lập một vị trí chặn. Những pháo đội này tham chiến với những xe tăng đang tràn đến. Những khẩu "88" lợi hại hoàn thành công việc. Xạ thủ bắn liên tục. Từng chiếc một, T-34 và KV-I bị trúng và bốc cháy. Những viên đạn AP của súng phòng không 8,8 cm có thể xuyên thủng những giáp thép dày nhất. 10 KV-I và 7 T-34 bị loại khỏi vòng chiến trong cuộc chạm tráng. Cuộc tấn công của quân Nga bị thất bại.

Trận đánh cho thấy quân Nga quyết phòng thủ con đường đến Mzensk. Một cuộc tấn công bất ngờ vượt sông Susha không còn là bất ngờ nữa. Cần phải có một cuộc tấn công thận trọng và nhanh chóng. Với Hermann Bix và các xa trưởng khác, điều quan trọng là tiềm ra cách đánh hiệu quả để đương đầu với T-34 và KV-I với súng nòng nhỏ của họ. Họ cũng phải tìm ra cách chấn chỉnh cho thất bại vừa rồi (nguyên văn: they also had to find a way to recover from the shock the Russians had administered in this battle).

Với sự thận trọng, quân Đức bắt đầu mở lại các cuộc tấn công. Ngày 8 tháng 10, trời bắt đầu đổ mưa. Lệnh tấn công Mzensk cũng đưa ra cùng ngày. Ngày tấn công là ngày 9/10. Trong khi trang thiết bị của SĐ 4 Panzer - với Trung Đoàn 35 Xe Tăng, sắp xếp theo đội hình vượt cầu, và Tiểu Đoàn 2 của Trung Đoàn 12 BB - tiến bên phải của trục đường tiếp tế chính, BCH trung đoàn và TĐ 1 của TrĐ 12 BB đánh dọc theo đường xe lửa.

Sáng ngày 9/10, đường xá trở nên lầy lội. Tiến quân bằng xe tăng rất cậm. Đêm buông xuống và binh lính xung quanh Bix đào hố ngủ giữa 2 xích xe tăng. Họ vui mừng khi thấy một ngày cố gắng mệt nhọc đã qua. Họ đã ở khoảng cách trong vòng 10km từ Mzensk.

Bix thức dậy sáng ngày 10 tháng 10 trong hố cá nhân. Anh ta dụi mắt trong sự ngạc nhiên, vì, trong tầm mắt, mặt đất hoàn toàn được tuyết bao phủ.

"Dậy đi! Tuyết. Dậy chơi ném tuyết đi!" Anh ta la lên vui vẽ.

Schwart bò ra khỏi mền. "Việc gì trước làm trước. Chúc mừng sinh nhật, thượng sĩ." Anh chàng vừa nói vừa nhe răng cười.

"Cảm ơn anh. Tôi không thể tin là mình đón sinh nhật lần thứ 27 ở nước Nga."

Những người khác trong xa đội chúc mừng xa trưởng của họ.

Trung Úy Luspert đến bên "Harpoon", xe tăng của Bix, "Đi Bix, đi trinh sát với tôi!"

5 phút sau, 2 chiếc tăng chạy về hướng Mzensk. Bix đến ngoại ô của thành phố khi trời bắt đầu sáng. Vẫn chưa gặp địch. Xe tăng của Trung Úy Kuspert bị hư khi cách thành phố khoảng 3km. Họ biến thành trạm liên lạc trung chuyển, vì xe tăng ông ta được trang bị với máy phát sóng trung. ông ta có thể chuyển sự quan sát của Bix về chiến đoàn.
 
 
"Vị trí Nga phía trước," Bix báo cáo. "Tôi đang tiến về phía nó. Hình như quân Nga chưa phát hiện chúng ta." Vài người lính Nga, quấn mền ấm, bò ra khỏi hố cá nhân. Họ vẩy tay với Bix như để nói: Thật tốt cho chúng tôi khi được tăng yểm trợ. Rõ ràng họ không hề nghĩ đây là tăng Đức.

Bix phát hiện ra dấu hiệu sinh hoạt ở ngoại ô thành phố: "Hình như họ đã thức dậy." Anh ta nhìn thấy hai tháp pháo xe tăng phía sau mấy bức tường cùng với binh lính. Những người lính qua lại con đường tay cầm một bình cà phê hay trà nóng và biến vào các căn nhà.

"Giá mà mình có cả tiểu đoàn ở đây" Krause lẩm bẩm.

"Chúng ta không thể làm gì hơn quan sát," Bix giải thích. "Chỉ cần chúng ta di chuyển là quân Nga biết chúng ta ở đây và cho chúng ta lên bàn thờ." (nguyên văn: As soon as we make a move the Russians will know where we are and hand us our ass on a platter.")

Tình hình ớn lạnh, vì quân Nga có thể đi đến chỗ chiếc tăng bất kỳ giây phút nào. Và chắc chắn là địa ngục theo sau. Bix tiếp tục báo về tình hình quan sát. Bix nhìn ra phía sau, anh ta thấy một dốc cao phía sau mình. Lúc nãy họ chạy xuống một cách nhanh chóng. Nhưng bây giờ, làm sao có thể chạy lên nhanh chóng - khi tình hình trở nên cần thiết, và nó xảy ra bất cứ lúc nào? Hơn nữa, Schwartz đã tắt máy. Họ bị phát hiện ra sớm hơn Bix dự đoán. Ngay lúc đó, có tiếng kèn vang lên và lính Nga bỗng nhiên chạy túa ra.

"Xe tăng địch" Người lính thông tin cảnh báo. Bix đã nghe tiếng xe tăng địch nổ máy. Những chiếc T-34 chạy ra khỏi chỗ ngụy trang.

"Nổ máy!" Bix hét lớn cho tài xế.

Tiếng máy nổ gầm lên. Schwartz cẩn thận lui lên dốc. Với Bix, cú lùi xe kéo dài đến vô tận. Cuối cùng họ lên đến đầu dốc.

"Quay đầu xe và chạy ra khỏi chỗ này!" Bix ra lệnh.

Người tài xế vòng xe lại; Dây xích bắn tuyết lên không trung. Rồi anh ta bỏ số và phóng về phía sau. Quân Nga bắn theo vài quả đạn nhưng không gây thiệt hại nào. Một lúc sau Bix đến chổ xe tăng của Trung Úy Kuspẻt. Anh ta được biết là cả tiểu đoàn đang tiến lên ở đâu đó. Thiếu Úy Wollschlager đang tiến dẫn đầu và đang cố chiếm Mzensk từ hướng bắc. Tuyết rơi là giới hạn tầm nhìn. Một lúc sau, các xe tăng của tiểu đoàn xuất hiện. Wollschlager chuyển hướng tăng về bên phải và mất hút vào màn tuyết.

"Theo họ, Schwartz. Đừng để mất dấu!" Bix gọi tài xế. Người hạ sĩ quẹo lại. Thỉnh thoảng qua màn tuyết họ thấy ánh lửa từ ống khói xe tăng qua màn tuyết và chỉnh hướng xe. Họ bắt được liên lạc với Wollschlager và theo đến cây cầu ở ngoại ô phía bắc thành phố. Gần đến, họ có thể nhìn thấy cầu. Nhờ sự che chở của màn tuyết, các xe tăng đẩy lùi lính cảnh giới Nga và tháo mình đặt trên cầu.

Xe tăng tiến vào Mzensk gần như từ phía sau. Khẩu chống tăng đầu tiên bị cán lên và vài khẩu khác bị tiêu diệt khi đoàn tăng ào vào thành phố. Vài loạt hỏa tiển gắn tên xe tải "Stalin Organs" rú qua đầu về phía bộ binh theo sau. Các chướng ngại chống chiến xa chặn các xe tăng TĐ 2 XT của TrĐ 35 XT. 4 chiếc bị loại khỏi vòng chiến trước khi Thiếu Úy Wollschlager có thể tấn công các chướng ngại từ phía sau. Khi Bix vòng qua một góc đường, anh ta thấy một khẩu chống tăng dưới 50 mét phía trước. Nó đang bắng về 1 đường ngang. Anh ta không cần ra lệnh; Krause nhắm khẩu súng chống tăng và viên đạn đầu tiên trúng ngay mục tiêu. Đạn để bên cạnh khẩu súng nổ chói loà. Một khẩu súng máy bắn về chiếc tăng. Một cơn mua đạn vỗ lên giáp thép.

"Cán nó!" Bix la lên, và chiếc xe lắc lư về phía trước. Nó tông qua một hàng rào, đến vị trí súng và chà lên khẩu súng.

Những người lính bắn súng máy chạy tán loạn về hai phía. Một trái lựu đạn rơi trên xe tăng ngay phía sau tháp pháo. Một tiếng nổ đục vang lên.

"Quẹo phải, tiếng đến chỗ "Stalin Organs," Bix kêu lên.

Chiếc xe tăng chạy về hướng một loạt hỏa tiễn vừa được bắn lên nhức óc và đến vị trí của 4 khẩu "Katuschas" và tất cả các súng trên xe đều khai hỏa. Cả 4 dàn phóng hỏa tiễn mau chóng bị tiêu diệt.

Góc tây bắc của Mzensk - quận Podmonastyrskaja Sloboda mau chóng rơi vào tay quân Đức. Góc đông nam, quận Streletskaja Sloboda cũng bị chiếm. Một lúc sau đó, một đợt đột kích nhanh bởi xe tăng và bộ binh chiếm được cầu Susha còn nguyên vẹn. Vài chiếc T-34 vẫn giữ một phần phía bắc thành phố. Đến chạng vạng thì chúng rút qua khẩu cầu xe lửa. Lính xe tăng Nga phá hủy cầu xe lửa. Suốt đêm, bộ binh Đức lục soát thành phố và bắt tàn quân Nga làm tù binh.

Chiến đoàn Eberbach phòng thủ đầu cầu ở khu vực Mzensk từ ngày 11 đến ngày 22 tháng 10. Sự thiệt hại của một đơn vị trong suốt cuộc tấn công và các trận đánh vài tuần qua được diễn tả bởi tướng Guderian trong cuốn sách của ông ta "Erinnerungen eines Sodaten:

Tôi gặp Đại Tá Eberbach, người tường thuật cho tôi những trận đánh vừa qua. Lần đầu tiên trong suốt chiến dịch đầy căng thẳng này, Eberbach có thái độ mệt mỏi, và không chỉ thể xác, mà còn mệt mỏi về tinh thần. Đó là sự báo động là những sĩ quan giỏi nhất của chúng ta bị ảnh hưởng bởi những trận đánh mới nhất.

Ngày 22 tháng 10, TrĐ 6 Xe Tăng và 1 tiểu đoàn của TrĐ 18 Xe Tăng được đặt dưới sự chỉ huy của Đại Tá Eberbach. Với chiến đoàn mới thành lập, ông ta phải tiếng qua Chern và chiếm thành phố Tula. Một lần nữa, Các xa trưởng phải tận lực chiến đấu. Chiếm được Chern ngày 25 tháng 10 và lệnh của tướng Guderian lặp lại: "Tiến lên không được chậm trể và chiếm lấy Tula!"
Cách không xa Tula, Bix và Thiếu Úy Bokle tập trung một trung đội tấn công từ các xe tăng còn đầy xăng. Họ phải tiến vào Tula như một mũi nhọn của cuộc tấn công. Ở ngoại vi thành phố, một nhóm phụ nữ nói tiếng Đức gặp họ.

"Nhanh lên!" Họ gọi Bix và Bokle. "Nhanh lên, quân Nga trong thành phố đang trong tình trạnh hoảng hốt!"

ngay lúc đó, một chiếc xe buýt xuất hiện, chạy thẳng về hướng xe tăng của Bix. Trong đó chứa đầy lính.

"Đừng bắn!" Bix la lên. Anh ta thấy có nhiều thường dân trên đó. Người tài xế dừng xe và nhảy ra ngay khi chiếc xe buýt bên cạnh chiếc xe tăng. Anh ta nhảy ra và té vào chiếc xe tăng và ngả xuống đất.

Bokle ra lệnh và cảnh báo Bix cùng một lúc: "Tiến lên, Bix. Nhưng cẩn thận."

Bix nghĩ là sẽ không có sự chống đối quyết liệt bên trong thành phố. Anh chạy qua ngoại ô với tốc độ cao. Bix thấy bên trái có một đoàn xe cơ giới chạy vào thành phố trên một con đường song song. Quân Nga nhận ra quân Đức và bắn với súng phòng không. Tuy nhiên, khoảng cách khá xa nên đạn nổ xa phía trước trung đội xe tăng của Bokle. Bông có một lệnh vang lên mà cả Bix lẫn Bokle không thể hiểu: "Dừng ngay lập tức!"

Tuyệt vọng, Bix hét lên: "Không thể như vậy được, Thiếu Úy!"

"Chúng ta sẽ tự hành động," người thiếu úy nói. Trong đầu họ chỉ nghĩ đển việc chiếm thành phố. Nhưng ngay sau đó anh ta đổi ý khi biết được là những xe tăng theo sau và các xe cộ khác đã hết xăn và tất cả các xe tiếp tế bị lún bùn phía sau. Vài chiếc bị đóng băng trong bùn vào buổi tối.

Sáng hôm sau, khi bọ tấn công, một vòng đai chống tăng đã chặn đoàn xe. Xe tăng T-34 Soviet tung ra một đợt phản công, và trong trận tăng đấu tăng, các đơn vị Đức bị thiệt hại nặng nề. Ngày 31 tháng 10, chiến đoàn Eberbach bị buộc phải vào thế phòng thủ.
Trận Đấu Tăng ở Venew

Ngày 13 tháng 11, lữ đoàn(*) Eberbach được gọi bởi tướng Freiherr Geyr von Schweppenburg để tấn công hướng Venew. Đại Tá Eberbach còn đúng 50 tăng; nếu ông ta có đầy đủ phải là 300 chiếc. Một đợt lạnh kéo đến làm cho lính tăng khó khăn hơn. Sáng sớm ngày 13 tháng 11, nhiệt độ xuống còn -22 độ C. Kính quang học trở nên mờ và đóng dầu. Không có quân phục mùa đông cũng như đồ chống lạnh. Tuy nhiên, lữ đoàn Eberbach tiến lên khá tự tin.

Các đơn vị thiết giáp vòng qua phải Tula và di chuyển, lần này không có bộ binh, về phía bắc. Họ tiến qua Stalinogorsk mà không gặp sự chống cự. Mục tiêu kế đến là Oslawaja.

"Lạnh hơn đít của thợ đào giếng!" Bix than thở khi nhìn từ nắp tháp pháo. Gió, thổi từ hướng bắc, đe doạ anh ta chết cóng.

"Giá như chúng ta có đồ lạnh," Schwartz ao ước.

"Có mà!" người thượng sĩ cằn nhằn.

Phía trước, Bix thấy một xe tăng dừng bên vệ đường. Nhóm dẫn đầu vượt qua và Bix nhận ra người đứng trên tháp pháo là áo choàng đen của Đại Tá Eberbach.

"Nếu ông già chịu được, thì mình cũng chịu được," Krause nói. Biết răng người chỉ huy của họ cũng đang trong tình trạng như mình không làm tình hình dễ hơn, nhưng cảm thấy dễ chịu hơn.

Cuộc tiến quân tiếp tục, và sáng hôm sau, đoàn xe tăng đến được bên ngoại một ngôi làng không xa từ Oslawaja. Bỗng nhiên cả một trung đoàn bộ binh Nga hiện ra trong cơn ẩm ướt buổi sáng, đi thẳng về phía đoàn xe tăng. Vài tràng súng máy bắt đầu bắn về phía các xe tăng.

"Tất cả: phản công!" Tiếng gọi trên máy.

Tiếng động cơ gầm lên khi các xe tăng di chuyển về phía địch trong đội hình hàng ngang giãn rộng. Những đóm lửa phụt ra từ pháo chính và súng máy. Những viên đạn nổ nổ tung vào giữa đội hình địch. nhiều lính Hồng Quân bị cán bởi xe tăng. Một cảnh tượng rùng rợn: Bộ binh Nga giáp la cà với xe tăng Đức. Nhưng tình hình cũng khá nguy hiểm cho các tổ lái. Chỉ vừa thò đầu ra khỏi tháp pháo để nhìn địa hình rõ hơn, người trưởng xe trở thành mục tiêu của súng máy hay bắn tỉa. có viên bay vèo qua, có viên trung mục tiêu. Bix cố nhìn ra ngoài cố gắng hướng dẫn tài xế. Có lúc, một tràng súng máy vèo qua tai trái của anh ta. Đạn trúng gáp của tháp pháo và dội qua một bên. Sau một đợt tuyết nhẹ, địa hình đồi rất trơn trượt nên xe tăng thỉnh thoảng bị trượt xuống đồi như xe trượt tuyết.

Xe tăng của bix trợt xuống một bên dốc và tuột xuống một đường rãnh. Nó dừng lại với một cú xốc.

"Hy vọng chúng ta có thể ra khỏi đây lần nữa," Bix quan sát.

Hạ sĩ Schwartz, một người thợ máy giỏi, nhe răng. "Chúng ta ra được mà! Đợi chút!"

Bỏ số 1, anh ta lái xe tăng chéo theo đường dốc - và vượt lên. Chậm chạp, chiếc xe leo cao hơn, cho đến khi nó đến đất bằng trở lại. Rồi chiếc tăng lại tiếp tục bắn đạn nổ về hướng một đám đông quân Nga đang tràn về phía rãnh nước. Những lính HQ hụp xuống sau những đống tuyết và biến mất sau vài giây.

Đại Úy Lekschat gọi cảnh báo: "Cẩn thận, Bix, Rieger bị giết bởi súng bắn tỉa."

Rieger trước đây là tài xế cho trung đoàn trưởng. mọi người trong đơn vị biết anh ta. Chỉ mới đây Đại Tá Eberbach cho anh ta mãn nguyện là cho anh ta trở thành xa trưởng. Lúc này, số lớn của trung đoàn Nga bị tiêu diệt. Chỉ còn một số ít chạy thoát về hướng đông bắc.



Chú thích: (*) từ đầu đến đây, sách viết là "battle group" nên KK dịch là chiến đoàn, đến đây bỗng thành Brigade nên KK dịch theo thành lữ đoàn.  

Cuộc tiến quân tiếp tục lúc giữa ngàyột lần nữa Hermann Bix dẫn đầu. Chiếc xe tăng tiến về phía trước hầu như không bị trở ngại nào. Bix không biết mình đang ở đâu. Anh ta không có bản đổ khu vực, nhưng vì chỉ có duy nhất một con đường chính ở đây, anh ta chắc là đi đúng hướng. Sau bữa trưa, Bix bắt đầu thấy những ngôi nhà đầu tiên của Oslawaja phía trước. Bix đội mũ lông của Nga. Sự ngụy trang này tỏ ra có kết quả khi những tài xế xe tải Nga đi về hướng Bix không có dấu hiệu bỏ chạy. Ngược lại, lính Nga trên xe tải vẩy tay chào.

Bix gọi cho Đại Úy Lekschat: "Vừa qua mặt một số lính Nga, họ không nhận ra tôi."

"Tốt, tiếp tục đi dọc con đường. Chiếc xe tải đầu tiên cũng vừa qua đây và cũng chào hỏi. Đừng bắn trừ khi thật cần thiết. Cúp máy."

Chiếc xe tăng chầm chậm chạy qua thành phố cho đến khi nó đến chỗ họp chợ, nơi có một ngã ba. Bix không chắc phương hướng trong vài giây.

Anh ta gọi về phía sau: "Tôi nên đi đường nào?"

"Đi con đường bên phải, Bix," đại đội trưởng trả lời, "Theo thông tin của tôi thì nó dẫn đến ga xe lửa."

Bix cho người tài xế quẹo phải. Ngay sau đó một chiếc xe tải chở đầy lính Nga chạy đến. Lính Nga nhận ra là xe địch. Lính Hồng Quân nhảy xuống xe và nấp phía sau mấy ngôi nhà và vườn xung quanh. Chiếc xe tải thứ nhì cũng dừng lại.

"HE!" Bix ra lệnh.

"Người nạp đạn và xạ thủ làm việc ăn ý. Viên đạn đầu tiên trúng vào bức tường một ngôi nhà. Một khẩu súng trường chống tăng xuất hiện cạnh một chiếc xe tải. Viên đạn thứ hai trúng mục tiêu.

"Tiếp tục tiến lên, Bix!" Lệnh vang lên trên máy. "Đại đội sẽ theo sau.!"

Chiếc xe tăng vượt qua chiếc xe tải bị cháy, quẹo vào phía sau 1 ngôi nhà và vào trong một mảnh vườn. Bix thận trọng mở nắp tháp pháo và quan sát xung quanh. Anh ta nghe tiếng các xe tăng khác khi họ đến chỗ ngôi chợ. Đại Úy Lekschat sắp đặt các xe tăng cẩn thận để mỗi chiếc có tầm nhìn rõ và có góc bắn. Ngay lúc đó Bix thấy một chiếc KV-I khai hỏa, nhưng phát đạn không phải nhắm về phía anh ta, nó bay vút qua phía sau góc của ngôi nhà bên phải.

"Nó bắn vào tôi!" Thiếu Úy Bokle báo cáo. "Xe tăng địch ở trên con đường quay về hướng tôi. Tấn công vào hông nó!"

"Băng qua hàng rào, Schwartz," Bix gầm lên. Chiếc xe tăng chạy đến hàng rào và cán qua. Khi tầm nhìn hết bị vướng, Bix nhận ra hình dáng của chiếc xe tăng Nga khổng lồ cách khoảng chừng 30 mét.

"KV-I. Nó chưa thấy chúng ta. Nạp viên AP đặc biệt (nguyên văn: load special AP round - là loại AP gì nhỉ?). Chúng ta có thể bắn thủng tháp pháo với chúng.

Petermann lắp viên đạn vào buồng đạn ngay lúc chiếc xe khổng lồ bắn về phía xe tăng Bokle. Rồi viên đạn đầu tiên phóng ra khỏi nòng súng. Viên đạn trúng tháp pháo và dội ra. Viên thứ nhì trúng giáp thép. Chiếc xe tăng Nga tỏ ra không hề hấn gì sau khi viên đạn thứ 3 trúng mục tiêu. Nó tiếp tục bắn về phía xe tăng trung đội trưởng. Bix nhận thấy không thể nào tiêu diệt chiếc xe tăng này bằng súng. Anh ta gọi: "Súng chính không hiệu quả với KV-I! Không có viên nào xuyên được! Làm ơn gởi công binh với mìn chống tăng lên đây!"

Bakle trả lời, qua người lính truyền tin chuyền lại: "Bix, nếu không diệt được, cố gắng phá súng chính, nếu không thì nó sẽ đo ván anh khi nó nhìn thấy anh."

Lúc đầu Bix nghĩ là người thiếu úy trêu chọc.

"Tôi sẽ cố," người xạ thủ cằn nhằn, "nhưng..."

"Cố đi, Krause," Bix la lên, dù anh ta nghĩ cố gắng này vô ích. Nhưng phải làm gì đó trước khi họ bị nhìn thấy và bị tiêu diệt.

Krause nhắm khẩu pháo chính của chiếc xe tăng địch ở gần lá chắn. Một viên đạn AP thường được nạp vào. Khẩu súng chính của KV-I dày nhất ở chỗ lá chắn. Có thể anh ta sẽ may mắn.

"Bắn!" Bix ra lệnh.

Viên đạn xuyên thép bắng trúng kim loại, nhưng vì ở tầm gần và cả vùng giữa chiếc tăng Đức và Nga bị ngập đầy khói. Bix không thể nhìn thấy kết quả.

"Bắn lại, Krause!"

Người xạ thủ bắn viên thứ 2, rồi viên thứ 3. Lúc này, chiếc KV-I bắt đầu xoay tháp pháo, và khẩu đại bác nòng dài quay về phía chiếc xe tăng Đức. Một tiếng rắc vang lên, khẩu súng của chiếc KV-I bị vướn vào một cây nhỏ. Tháp pháo dừng lại và ngay lúc đó Thiếu Úy Bokle bắn vào nó.

"Nó bốc khói rồi!" Schwartz reo lên. Một đám khới bốc lên từ nòng súng và từ bụng xe tăng. Trước đó, có một tiếng nổ nghẹt. Chiếc xe tăng bị cháy vì chính viên đạn của nó bắn ra, viên đạn bị kích nổ bên trong xe tăng, khói từ bên trong cho thấy điều đó.

Người lính truyền tin báo cáo: "Nòng súng của nó bị vỡ."

Bix chăm chú nhìn qua ống dòm và không ngờ rằng nòng súng của chiếc xe tăng Nga bị thủng 3 lỗ. Lúc nãy không thấy nòng súng bị thủng. người thượng sĩ không thể tin vào mắt mình, Krause đã bắn cả 3 phát đạn vào nòng súng của chiếc tăng địch và làm cho nó vô dụng. Bất ngờ, nắp tháp pháo mở ra. Người trưởng xe cố gắng leo ra. Một tiếng sung nổ và người lính Nga nằm vắt người trên tháp pháo. Kinh nghiệm này dạy cho Bix rằng ở khoảng cách gần, với khẩu súng nhỏ hơn, anh ta vẫn có thể đương đầu và tiêu diệt xe tăng hạng nặng nhất.

Nhiều tiếng nổ lớn khắp thành phố khi công binh cho nổ mìn (satchel charges). Công binh chiến đấu tiến lên phía trước và tiêu diệt xe tăng hạng nặng từng chiếc một. Sau đó, bộ binh và công binh chiến đấu dập tắt những ổ kháng cự cuối cùng. Oslawaja đã thất thủ. 
 
Các xe tăng lên đường vào buổi tối. họ hành quân suốt đến. Đến Venew sáng ngày 24 tháng 11. Tiểu đoàn tái phối trí và tiến vào thành phố trong đội hình dàn rộng. Xe tăng địch bắn vào đội hình khi họ đến một đường xe lửa chạy qua phía nam thành phố. Một lần nữa, đại đội xe tăng của Lekschat đi cánh phải và "Harpoon" đi ở phía cực phải.

"Chúng ta không thể vượt qua ở đây, thưa Trung Úy," Thiếu Úy Bokle gọi. "Xích có thể bị kẹt ở vệ đường hay dọc đường rầy, làm mồi tốt cho bọn Nga tập bắn. Chúng ta phải tìm chỗ khác."

Lekschat lập tức đồng ý: "Tốt, Bokle, tốt nhất là vậy." Rồi ông ta gọi "Harpoon".

"Chỉ huy đến Harpoon: đi qua bên phải và tiềm chỗ nào tốt để vượt đường rầy. Báo ngay về nếu tìm ra, Bix!" Xe tăng của Bix bắt đầu di chuyển. Schwartz quẹo vòng lại rồi di chuyển chậm chạp, chạy song song với vệ đường sắt. Sau vài trăm mét, đường xe lửa thấp dần, và Bix tìm thấy một chỗ vượt bằng phẳng.

"Cẩn thận khi đến gần, Schwartz... Krause, nạp AP và sẵn sàng chạm địch!"

Chiếc xe tăng từ từ tiến lên. Đầu xe đến chỗ vượt nhưng không thấy địch nổ súng.

"Vượt qua đường sắt, Schwartz!" Bix hét lên. Chiếc xe tăng tốc độ và tiến qua, đến con đường đất phía bên kia đường xe lửa rồi tiến lên vài trăm mét nữa. Bix gọi về báo cáo. Lekschat liền đưa toàn bộ đại đội đi theo. Chiếc xe cuối cùng vừa vượt đường sắt thì quân Nga khai hoả.

"Tiến lên, Bix!"

Bix quá quen thuộc với mệnh lệnh này, vì anh ta đã nghe nhiều trong mấy tuần qua. Chiếc xe tăng tiến lên và anh ta thấy đại đội tụt ở phía sau. Chiếc xe Panzer III cuối cùng, lúc nảy bị bắn, bây giờ dừng lại ở trên đường xe lửa, phản pháo để kéo sự chú ý của địch để đơn vị tập trung lại ở phía trước.

Còn lại một mình, một lúc sau Bix chạy lên trục đường chính ở phía Bắc Venew. Xe cộ của địch chạy ùn ùn, nối đuôi nhau. Chiếc xe tăng Đức đơn độc không bị để ý đến. Sau khi nhận được báo cáo của Bix, Đại Úy Lekschat ra lệnh anh ta vòng lại và tiếng vào thành phố.

"Giống như Mzensk, Bix. Tiếng vào thành phố từ sau lưng, địch sẽ không ngờ đến." Người đại đội trưởng thêm vào.

Một khẩu phòng không nhẹ xuất hiện trước mặt chiếc Panzer III. Chiếc xe tăng gầm máy, cán lên ổ súng trong khi lính của khẩu đội phòng không Nga chạy tán loạn. Một khẩu đại liên khác cũng bị cán. Sự tấn công của xe tăng Đức gây sự bất ngờ. Bix phát hiện vài khoảng đất cao phía trước mặt bên phải. Phía bên dưới có vài vũng nước đóng băng, có một con đường. Trên đường có nhiều dấu xích xe tăng, làm Bix thận trọng. Anh ta không bị bất ngờ khi một chiếc KV-I bỗng hiện ra từ sau một ngôi nhà lớn ở một con đường ngang. Không để ý chiếc xe tăng kia là địch, chiếc KV-I chạy ngang qua mặt Bix. Người trưởng xe còn đưa tay ngoắt, ra hiệu cho Bix đi theo. Anh ta lưỡng lự: dừng lại... bắn...quay lại?

Trong khi anh ta đang tính toán, hai chiếc xe tăng trinh sát Nga T-38 chạy nhanh xuống đồi.

"Họ phát hiện ra ta!" Người lính thông tin la lên.

Chiếc thứ nhất bị trượt xuống dốc vì băng. Người tài xế chiếc thứ hai cố gắng quẹo ngặt về phía bên phải, tuy tránh được khoảng băng phía trước, nó cũng bị trượt thẳng xuống dốc và dộng mạnh một khoảng đất lồi lên, quay thẳng chiếc xe tăng lại và tụt xuống dốc phía sau chiếc đi trước. Chiếc T-38 thứ nhất trượt xuống khoảng băng dưới chân đồi. Chiếc thứ 2 gầm lên trên mặt đá và cố gắng chạy lên, nhưng xích sắt chỉ quay tại chỗ. Schwartz lập tức quay chiếc Panzer III lại. Người xạ thủ mau chóng thấy địch trong máy ngắm. Một ánh chớp phụt ra khi anh ta bấm cò và viên đạn nện vào xe tăng địch ngay giữa thân xe và tháp pháo.

"Mục tiêu!" Schwartz la lên, cùng lúc với ngọn lửa phụt ra từ chiếc xe tăng bị bắn.

Bix kêu người xạ thủ: "Chiếc thứ 2... nhanh lên... trước khi nó bắn!"

Chiếc thứ 2 xoay người. Ngay khi nó mặt đối mặt với chiếc Panzer III. Krause nhấn cò và viên đạn trúng một bên của thành phía trước. Sức nổ làm chiếc T-38 quay quanh trục của nó vài vòng trên mặt băng trơn trượt. Cả 2 xe tăng địch bị loại khỏi vòng chiến. Tuy nhiên, "anh cả" của địch vẫn còn ở phía trước. Nếu nó bắn, địa ngục sẽ đến theo. Bix thở phào khi biết rằng chiếc KV-I đã khuất sau khúc cua.

"Theo nó!" Bix ra lệnh. Khi chiếc xe tăng bắt đầu di chuyển, Bix nghĩ đến số địch mà anh ta sẽ chạm trán khi vào bên trong thành phố. Họ đi qua dãy nhà đầu tiên. Rồi đến một quảng trường rộng, có thể là chỗ họp chợ. Lính Nga chạy đủ hướng khi chiếc xe tăng Đức xuất hiện.

"Thêm xe tăng hạng nặng, Thượng Sĩ" Schwartz báo cáo, nhưng Bix đã trông thấy những gã khổng lồ. Lạ thay, những chiếc xe tăng kia không tấn công chiếc tăng Đức đơn độc, mà tăng tốc độ chạy mất qua đường khác.

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Bix hỏi, một nửa tự hỏi mình. Điều này không thường thấy ở lính Nga. Xe tăng của họ thường tấn công. Một cái bẫy gì đó? Lính tăng Nga hoàn toàn không phải hèn nhát; họ đã chứng minh điều đó hơn một lần trong những tuần qua.

"Chúng ta phải tìm chỗ ẩn nấp, Thượng Sĩ" Schwartz cảnh báo. "Chúng ta ngồi đây, nếu họ đua một khẩu chống tăng là nó có thể bắn mình thoải mái."

Sau khi nhìn quanh, Bix ra lệnh: "Ra phía sau ngôi nhà gỗ kia, Schwartz!"  

Khi đến ngôi nhà, Bix chắc chắn là họ được che khuất từ 2 bên. Đại đội đang đến từ phía sau và họ có tầm nhìn bao quát tốt về phía trước. Tuy nhiên, không có gì đi đến từ hướng đó. Vài phút sau, chiếc xe tăng của họ xuất hiện. Chiếc xe tăng dẫn đầu đại đội dừng lại ở đầu quảng trường và những chiếc còn lại dừng lại trên con đường phía sau. Chắc Đại Úy Lekschat trước tiên muốn nghe báo cáo từ chiếc xe trinh sát. Bix chui vào tháp pháo và lắng nghe. Bỗng nhiên anh ta nghe tiếng máy xe tăng bật lên cách khoảng 100 mét về phía trái. Rồi tiếng máy nghe to dần.

"Chạy đến góc bên kia!" Anh ta gọi người tài xế.

Schwartz chạy đến trước cho đến khi mũi xe và cạnh tháp pháo thò ra và người trưởng xe có thể quan sát. Bix thấy một chiếc KV-I, đang chạy thẳng về hướng mình. Bix chui xuống tháp pháo nhưng áo khoát bị vướng. Anh ta có thể bị bắn bất cứ lúc nào.

"Bắn AP vào lá chắn!" Anh ta kéo chỗ vướng ra.

Krause phản ứng ngay. Viên đạn đầu phủ một màn khói giữa 2 xe tăng. Một tiếng nổ vang lên khi viên đạn thứ hai bắn ra. Vẫn không thấy động tĩnh gì từ chiếc KV-I. Rồi một ánh chớp từ nòng súng dài của chiếc xe Nga. Tuy nhiên, người xạ thủ Nga bắn mù, và viên đạn rít qua chiếc xe tăng Đức vài mét.

"Lùi lại!" Bix gọi qua máy nội bộ. Chiếc xe tăng khổng lồ Nga sẽ tông vào họ.

Lúc nãy, khi cố gắng chui vào tháp pháo, Bix không để ý kéo sợi dây truyền tin ra khỏi ổ cắm và, giữa âm thanh ồn ào của xe tăng địch đang đến gần, không ai trong xe nghe tiếng anh ta. Khi thấy không còn cách nào khác, Bix bò ra khỏi tháp pháo và nấp phía sau tháp pháo phía bên phải, tránh hướng chiếc KV-I đang lao đến.

Có tiếng vang ra từ tháp pháo. Những người bên trong không biết chuyện gì đang xảy ra. Không có lệnh, Schwartz khong lùi xe lại. Bix chỉ còn một cách. Anh ta biết tình hình rất nguy hiểm khi rời khỏi sự bảo vệ của tháp pháo và bò bò ra phía trước và ra dấu cho người tài xế qua khe nhìn để anh ta lùi lại. Chỉ còn vài giây, vì chiếc xe tăng địch chỉ còn cách vài chục mét. Không còn nghi ngờ gì nữa: chiếc KV-I cố ý tông vào bên hông xe tăng Đức! Chiến thuật này được xe tăng hạng nặng Nga dùng gần đây, thường là thành công. Ở giây phút nguy ngập này, một ý nghĩ trong đầu Bix: Tại sao người Nga không đơn giản là bắn vào họ? Anh ta chờ đợi giây phút ấy và mọi thứ kết thúc. Rồi anh ta thấy mặt người tài xế qua kính chống đạn ở khe nhìn và ra dấu anh ta lùi lại. Schwartz phản ứng ngay. Chiếc xe đột ngột chồm về phía sau vài mét.

Ngay lúc đó, mũi của chiếc xe tăng Nga ào qua, cách Bix chừng 2 mét. Bánh xích rít lên và mùi diesel phun ra mù mịt. Vài giây sau đó, chiếc KV-I tông mạnh vào bức tường đá lớn. Khi chiếc xe tông qua một nửa bức tường, toàn bộ bức tường sập lên nó. Tiếng tông mạnh, tiếng gầm rú và rít lên, và máy của chiếc KV-I tắt. Kẻ địch nguy hiểm nằm bất động. Bix cho bắn 2 viên AP vào tháp pháo với khoảng cách 10 mét. Cả hai không xuyên thủng. Bix hổn hển leo vào tháp pháo. Anh ta thấy người tài xế Nga nổ máy xe và cố tìm cách lùi ra khỏi đống gạch. Đống gạch bắt đầu tụt xuống.

Bix nghe người đại úy gọi: "Chỉ huy đến Harpoon: chúng tôi đang đến!"

Viên đạn đầu của chiếc xe tăng Đức đang đến gần trung tháp pháo của chiếc KV-I. Nhưng nó cũng không xuyên qua được lớp giáp dày của chiếc tăng Nga. Người tài xế chiếc KV-I từ từ thành công lùi xe ra khỏi bức tường. Bỗng Bix nhớ lại trận đánh ở Oslawaja, khi họ bắn vài phát vào nòng súng xe tăng Nga.

"Nghe đây Krause, làm lại những gì anh làm ở Oslawaja!"

Krause làm theo lệnh. Anh ta quay tháp pháo qua cho đến khi chổ dày nhất của khẩu súng chính của chiếc KV-I nằm trong ống ngắm và bắn AP. Viên thứ 2 ngay tiếp đó. Cùng lúc đó, những viên AP từ các xe tăng khác bắn vào chiếc KV-I. Anh ta thấy những vết sắt vụn văng ra từ giáp bên hông mỗi khi trúng đạn. Những viên đạn AP khoan vào tấm sắt dày và nổ ở đó, bắn ra những mãnh sắt vụn. Sau phát thứ 3, Bix kêu xạ thủ ngừng bắn. Chăm chú nhìn qua ống dòm, anh ta thấy nó lại có kết quả. Khẩu súng chính của chiếc KV-I bị trúng 3 phát và trở nên vô dụng.

"Bây giờ bắn vào hộp số!" Anh ta gọi người xạ thủ.

Krause bắn 4 phát vào hộp số của chiếc KV-I. Gã không lồ im tiếng.

"Bọn Nga leo ra!" Schwartz báo.

Bix nhìn tổ lái Nga lêu ra khỏi tháp pháo và biến sau mấy ngôi nhà.

"Tiểu đoàn tưởng đại đội mình bị xóa rồi," Đại Úy Lekschat nói với Bix sau khi trả lời tiểu đoàn trưởng.

"Còn phải nói, bắn nhau như thế này!" người thượng sĩ đáp lại.

Vài chiếc KV-I khác bị bỏ lại và tịch thu khi tiểu đoàn đến nơi. Bix và tổ lái của mình sẽ lâu lắm mới quên được trận đánh ở Venew. Trận đánh ở đây là nguy hiểm nhất từ ngày họ vào cuộc.

Cuộc tiến quân của Lữ Đoàn Xe Tăng Eberbach tiếp tục. Các xe tăng tiến về phía bắc. Bản đường chỉ Moscow đầu tiên xuất hiện dọc đường đi. Đêm cuối cùng của cuộc tiến quân đến Kashira, các xe tăng đi trong cơn lạnh cóng, Máy bay Nga ném bom vào đoàn xe. Đêm đó, đoàn xe chỉ tiến được 10 km, vì dấu xe tăng Nga để lại đã đóng băng, tạo ra chướng ngại quan trọng. Khi có một chiếc xe tăng chạy vào những vết lún, nó hoàn toàn bị nghẽn. Những cái chốt của dây xích trở nên giòn như kính trong cơn lạnh, bị cắt đứt trên thành vết lún. Khi phải thay xích, người ta phải lấy nó ra ở 40 độ âm. Cố gắng lái xe với chốt và búa làm những mảnh vụn kim loại bay tứ tung, thương gây ra những vết thương đau đớn.

Khi các xe tăng đến mục tiêu, một thị trấn buôn bán nhỏ, họ gặp sự chống cự của súng chống tăng. Một lần nữa, xe tăng của Bix tham gia trận đánh. Anh ta bắn hạ 2 súng chống tăng và tiến vào thị trấn. Lính Nga cố thủ trong các căn nhà lần lượt bị đẩy ra bởi bộ binh Đức sau những trận cận chiến. Hồng Quân chống trả tuyệt vọng, vì chỉ có nhà là nơi trú ẩn duy nhất trong cơn lạnh. Bị đẩy ra có nghĩa là bị chết cóng. Trong khi lính tăng và bộ binh đang sưởi ấm trong nhà trong một dịp hiếm hoi, có lệnh: Tất cả lui về vị trí ban đầu ngay lập tức!"

Đại Úy Lekschat không biết điều đó có nghĩa gì. Moscow chỉ còn khoảng 60km trước mặt mà họ phải rút lui? Đối với Bix và đồng đội, đối với đại đội xe tăng của Lekschat, đối với lữ đoàn xe tăng Eberbach, lệnh này không thể hiểu đươc.

"Giấc mơ đã chấm dứt," Petermann nói, "Cuộc tấn công chớp nhoáng vào Moscow coi như hủy bỏ."

Petermann nói đúng. Xe tăng Đức không bao giờ lại gấn thủ đô nước Nga lần nữa như trong mùa đông khủng khiếp 1941. 
 
Năm Lần Bị Mìn.

Thượng Sĩ Bix sống sót sau cuộc rút lui tháng 12 năm 1941, khi hết chiếc tăng này đến chiếc khác hư hỏng. Lính xe tăng cùng chiến đấu với bộ binh dưới chiến hào. Cuộc chiến ác liệt và cái lạnh hành hạ mọi người. Nhưng họ sống sót, mặc dù Petermann bị giết trong một trận đánh đêm.

Trung đoàn 35 Xe Tăng được tái tổ chức đầu năm 1942, và TĐ 2 bị nhập vào SĐ 11 Xe Tăng khoảng 1 năm. Vì vậy, đại đội Lekschat trở thành đại đội 8 của Trung Đoàn 15. Đại đội trưởng mới là Trung Úy Schope. Schope là lính xe diệt tăng, nhưng anh ta nhanh chóng đuổi kịp những chiến thuật chiến đấu mới trong lãnh vực mới.

Ngày 28/6/42 đai đội 8 tiến về hướng đông 1 lần nữa. Mục tiêu của cuộc tấn công là Voronezh, một thành phố quan trọng bên bờ đông của sông Don. Chiến dịch Xanh, một vòng vây được hình thành, nhưng trận đánh không có kết quả, vì Nguyên Soái tránh không đụng trận, ông ta nhanh chóng rút về sông Don.

Ngày 30 tháng 6, Thượng Sĩ Bix bị thương vì mảnh đạn vào đùi, chân và cánh tay. Anh ta được cứu chữa ở xe lửa của đơn vị và trở về đơn vị vài ngày sau đó, sẵn sàng chiến đấu (cuộc tấn công vào Voronezh đã chấm dứt). Trung đoàn sau đó đụng độ ở khu vực Shisdra và Suchinitshi. Được thăng chức thượng sĩ nhất vào ngày 1 tháng 8, Bix chiến đấu ở Shisdra với cương vị trung đội trưởng.

Cuộc tấn công bắt đầu vào ngày 17 tháng 8. Các xe tăng lăn bánh thận trọng vượt qua những miền quê. Thượng Sĩ Nhất Bix dẫn đầu mũi nhọn. Trung Sĩ Schwartz cũng được thăng chức và vẫn làm tài xế cho Bix, phản ứng mau lẹ với các mệnh lệnh. Bix đứng trong tháp pháo và quan sát thị trấn gần đó.

"Tôi không thích cái dốc phía sau con suối," Anh ta báo cho đồng đội bên trong xe tăng. "Nếu tôi là lính Nga, tôi sẽ đặt các khẩu chống tăng ở đó."

Nhìn qua bên cạnh, Bix thấy các xe tăng của tiểu đoàn tiến lên theo đội hình hàng ngang. Phía sau họ là những xe bọc thép chở lính cơ giới. Vài giây sau, súng chống tăng khai hỏa từ con dốc, ngay tiếp theo sau là súng xe tăng. Chỉ trong vài giây, cả khu vực trỗi dậy với những tiếng động của trận đánh. Đạn nổ vào đội hình xe tăng Đức. Một chiếc thiết vận xa nổ tung.

"Tất cả các xe rút về phía sau dốc!"

Các xe bọc thép lui lại khoảng 300 mét, ở đó họ được an toàn, không bị súng chống tăng và xe tăng bắn đến.

Trung Úy Schope gọi các trung đội trưởng trên máy: "Các trung đội trưởng đến gặp tôi!"

Khi 3 người thượng sĩ nhất đến chỗ xe tăng chỉ huy đại đội, Schope nói: "Được rồi, mọi người nghe đây: chúng ta sẽ ra quân vào ban đêm. Sư Đoàn một một đầu cầu nhỏ để cả sư đoàn vượt sông sáng ngày mai."

"Và chúng ta là đại đội tiên phong à, thưa trung úy?" Thượng Sĩ Hain hỏi.

"Đúng vậy, Hain! Trời vừa tối là đại đội sẽ lên đường, vượt sông và thiết lập đầu cầu."

"Nhưng từ đây đến bờ sông đến 2 cây số, thưa trung úy," trung đội trưởng trung đội 3 xen vào.

"Đúng vậy, đó là tình huống nguy hiểm," đại đội trưởng trả lời. Anh ta nhiềm về con dốc ở phía bên kia con suối, ẩn hiện trong bóng chạng vạng. Ánh lửa từ súng của xe tăng Nga chớp lên trên điểm cao.

"Cái dốc có đầy súng trên đó." Schope quay lại phía Thượng Sĩ Nhất Bix, người năng nổ rất nhiều trong mấy ngày qua: "Anh có muốn dẫn trung đội đầu tiên không?"

"Được, thưa trung úy!" Người trung đội trưởng trả lời.

Thượng sĩ Hain có điều gì trong đầu.

"Hermann, anh để tôi đi với trung đội của anh lúc này được không?" anh ta hỏi.

"Tôi nghĩ anh nên đi với trung đội của anh ở phía sau, Ernest," Bix trả lời.

Nhưng người hạ sĩ quan không bỏ cuộc dễ dàng.

"Tôi muốn đi với anh."

"Không được," Bix trả lời. "Cả anh và tôi đi, tôi chỉ còn có Thượng Sĩ Nhất Nowack và 2 thượng sĩ lo cho phía sau, không được đâu!"

Kế hoạch tấn công được bàn luận tỉ mỉ. Mục tiêu là làm cho sư đoàn qua sông với tổn thất ít nhất. Sự chuẩn bị cuối cùng cũng xong và Bix quay lại với trung đội và tóm tắt lại cho họ.

"Điều quan trọng nhất đối với chúng ta là bảo đảm cây cầu còn sử dụng được cho xe có bánh. Không ai được chạy lên đó. Nễu xe tăng lên đó, chắc chắn cầu sẽ sập!" Anh ta cảnh báo.

Một người lính nói: "Chúng ta thấy nhiều rồi. Đây không phải là cây cầu tiên trở thành cái bẫy cho xe tăng."

Trung Úy Schope đi đến. "Đây là miếng khó gặm," Anh ta tuyên bố. "Nhưng nếu nhổ được nó, họ sẽ ghi chiến công cho chúng ta."  

Bix không chú ý đến phần đó. Anh ta biết chắc là sẽ không bình yên trong những ngày sắp tới. Sẽ rất khó ngửi, chắc chắn là vậy. Anh nhìn người chỉ huy 1 lần nữa: "Trung Úy, tôi đề nghị là trung đội của tôi di chuyển với khoảng cách nhất định là 100 mét. Im lặng vô tuyến rất quan trọng, vì kinh nghiệm cho thấy vô tuyến nghe được từ rất xa vào buổi tối."

Người trung úy đồng ý ngay. "Tốt lắm Bix! Một mình anh được phép sử dụng vô tuyến. Tất cả các xe tăng khác im lặng tuyệt đối."

Trong khi đó, trời đã tối hẳn. Các tổ lái đã lên xe; các trưởng xe đứng trong nắp tháp pháo. Phía sau anh ta, Bix, đôi mắt đã làm quen với bóng đêm, nhận ra người thượng sĩ. Anh ta vẩy ta chào, rồi giơ cánh tay lên 3 lần. Đó là dấu hiệu di chuyển. Tiến xe gầm lên. Khi chiếc đầu đi được 50 mét, chiếc thứ hai lăn bánh. Điều này cần thiết trong trường hợp chiếc xe thứ nhất bị bắn. Với khoảng cách giữa các xe, mỗi chiếc có nhiều không gian để di chuyển khi cần vận động tránh đạn. Các tài xế để ga nhỏ. Tiếng xích sắt nghe rất rõ khi những chiếc tăng chạy trên mặt đường đất.

Từ vị trí dẫn đầu, người thượng sĩ nhất ra lệnh: "Không thay đổi tốc độ đột ngột!"

Schwartz lái chiếc xe về phía trước, tập trung tất cả các kỹ năng của người tài xế. Anh ta là người duy nhất còn lại của tổ lái của Bix. Bix cảm thấy mọi thứ rất lạ. Mỗi mét đưa họ đến gần ngôi làng của địch hơn. Mỗi vòng xích có thể đưa họ lên trên 1 trái mìn. Mình là sở trường của lính Nga. Súng chống tăng có thể khai hỏa bất cứ lúc nào từ các vị trí đã được ngụy trang.

Nhưng không có điều gì kể trên xảy ra. Các xe tăng đến bìa làng trước dòng suối nhỏ mà không xảy ra chuyện gì. Họ đến 1 con đường chạy qua bên phải ngay trước cây cầu trước khi dẫn vào làng.

"Nowack, Quẹo phải ở ngả ba vài mét và dừng lại canh chừng phía làng!"

Nhìn ra sau, Bix thấy chiếc tăng của người thượng sĩ nhất đã quẹo qua. Quân Nga có thể ra khỏi làng. Nowack sẽ ở vị trí chặn địch. Dáng cây cầu hiện lên trong bóng đêm. Khó mà xác định trong bóng trăng mờ. Bix nhận ra 1 trong 4 cọc gỗ, không có cọc nào có thể chịu được sức nặng của xe tăng. Anh ta sẽ không cho phép cố gắng vượt qua cầu trong bất cứ tình huống nào, cây cầu sẽ sập.

"Tôi sẽ đi tìm chỗ bằng dưới con suối," Bix đề nghị người chỉ huy.

"Chúc may mắn, Bix"

Bix tìm đường dọc theo bờ suối. Chỉ khi anh ta có mắt bằng X-ray mới có thể thấy lính Nga đặt mìn chỗ nào. Anh ta biết chắc là bờ suối đã bị đặt mìn. Anh ta có tin vào sự may mắn và vượt qua nó? Quá liều lĩnh. Hơn nữa, bên kia bờ suối có thể bị lún. Độ dốc ở đây có dốc quá không? Nó chỉ mất vài giây để Bix quyết định. Anh ta chăm chú nhìn vào một hố bom bên cạnh bờ suối. Không thể có mìn ở đây được. Hơn nữa, thành hố bom nhìn không dốc lắm Anh ta đã vượt qua những hố bom như vậy nhiều lần.

"Harpoon đến chỉ huy: tôi đang ở phía trước cây cầu và tôi sẽ vượt qua một hố bom để qua xuống sông."

"Người đại úy gọi lại: "Tốt, làm đi! Tôi để cho anh tự quyết định!"

"Được rồi, Schwartz, đi đi! Chạy càng cẩn thận càng tốt... đừng di chuyển đột ngột. Tránh được quẹo càng tốt."

Bix biết rằng nếu chiếc xe trượt xuống bờ dốc, mọi sự chấm dứt. Chiếc xe tăng chậm rãi chạy xuống hố bom. Nó mau chóng đến đáy hố an toàn, rồi Schwartz bắt đầu cho xe tăng chạy lên từng cm lên phía bên kia hố bom. Xích ngập sâu dưới bùn, bùn bắn tung toé.

"Sao rồi Schwartz?"

"Để xem sao,"

"Chúng ta có vượt qua được không, hay phải lùi lại?"

"Sẽ qua được, xích bám chặt"

Bix thở phào. Vài giây sau, Mũi xe thò lên cao qua khỏi miệng hố bom. Nó nhô lên cao và gập xuống phía trước. Họ đã vượt qua.

Đây chắc là chỗ chúng ta đã đến lúc sáng," Bix nói. "Qua bên trái và để chỗ cho mấy chiếc xe tăng phía sau."

Chiếc xe tăng chạy chậm qua phía bên trái.

Lệnh kế tiếp vang lên trong máy: "Hain, theo tôi, kế đến là Thượng Sĩ Reich và cuối cùng là Thượng Sĩ Gerlach. Khi đến đình nhớ nhường chỗ cho người khác. Nowack, cứ ở chỗ ngả ba và canh gác ở đó.

Từng chiếc một lắc lư bò qua hố bom. Bix hướng dẫn 2 chiếc qua bên phải và chiếc cuối cùng qua trái với anh ta. "Hy vọng bọn Ivan chưa thấy chúng ta," người tài xế lưu ý.

"Họ không thể thấy chúng ta, Schwartz. Có một cây alder phía sau chúng ta với tàn cây cao và dầy. Nó nuốt chửng chúng ta, không sao đâu."

Một lát sau Bix gọi cho các trưởng xe: "không phát tín hiệu Morse. Mọi người chờ đợi!"

Bix căng người ráng nghe hay thấy thứ gì đó từ phía địch, nhưng anh ta chỉ nghe những tiếng động vàng ra từ đại đội, đang theo sau chậm chạp dưới sự chỉ huy của người trung úy. Một lúc sau chiếc Panzer IV của người trung uý lăn bánh vào hố bom. Khi anh ta qua được 1 nửa, bóng đêm bỗng bị xé toan bởi vô số những ánh chớp. Thượng Sĩ Nhất Bix bỗng thấy mình bị ít nhất là 10 khẩu súng bắn vào. Tiếng đạn nổ điếc tai. Ánh chớp từ mũi súng sáng lòa. Những viên đạn nổ sát bên làm điếc tai những người bên trong xe tăng. Những khấu súng địch bắn vào các xe tăng từ phía bên kia dòng suối. Bix lấy mục tiêu từ những ánh lửa. 
 
Anh ta ra lệnh cho mấy xe tăng: "Chuẩn bị! Theo lệnh của tôi, ngắm lửa đầu nòng súng!"

Các trưởng xe báo lại họ đã ngắm các mục tiêu.

"Tất cả khai hỏa!"

4 khẩu súng chính và 8 súng máy hầu như bắn cùng 1 lúc. Những tiếng nổ dữ dội và Bix nghe 2 viên đạn bị dội ra vật nào đó ở rất gần. Chúng chắc phải bắn trúng thép. Tiếng súng của quân Nga ngừng bặt. Bix với lấy khẩu súng bắn pháo hiệu (flare) treo bên cạnh. Anh ta bắn pháo sáng về phía bờ suối có vị trí địch. Trong ánh sáng lập lòe anh ta có thể thấy những khẩu súng địch ở cách khoảng 20 đến 30 mét phía trước và lính Nga đang bỏ chạy. Các vệt lửa màu vàng từ súng máy Đức bắn đuổi theo lính chống tăng đang bỏ chạy.

Một khẩu súng lên tiếng từ phía sau vị trí địch. Những viên đạn nổ trên cây và vài nhánh cây rơi xuống đầu Trung Úy Schope. Có tiếng súng bắn trả và khấu súng địch im lặng. Ngay sau đó là lệnh từ phía sau: "Trung đội tiến lên để dành chỗ cho xe từ phía sau vượt qua!" 4 chiếc xe tăng chạy về phía trước đến vị trí súng địch và sư căng thẳng của giờ vừa qua biến mất. Sau khi chiếc Panzer IV hố bom và chạy đến người thượng sĩ nhất, Schope la lên: "Bix, anh lấy gan từ đâu vậy?"

"May mắn thôi." Bix trả lời.

Đầu cầu đã được thiết lập cho sư đoàn. Bix và trung đội của anh ta đong vai trò then chốt trong việc đẩy lui vòng đai chống tăng của quân Nga. Ngày hôm trước, cả tiểu đoàn đã không chọc thủng được chướng ngại này. Đêm đó chỉ 4 chiếc của trung đội Bix làm được.

Ngày hôm sau, Bix và chiếc Panzer IV của anh ta tiến vào rừng Shisdra. Chạy được vài trăm mét vào khu rừng, chiếc xe tăng đạp mìn. Một tiếng nổ dữ dội và Schwart báo là anh ta không thể nào lái được xe. Mọi người leo ra và sửa dây xích. Nữa giờ sau, chiếc xe trung đội trưởng lại lăn bánh theo trung đội, đến đúng lúc để giúp tấn công vào vị trí hầm của địch phía bên kia rừng. Xe tăng của Bix trúng mìn thêm vài lần 2 ngày sau đó. Schwat bị mất 1 chân khi bị mình lần thứ 3. Người lính thông tin bị thương ở cánh tay, nhưng kỳ lại thay, Mix không hề hấn gì.

Sự may mắn của anh ta cuối cùng kết thúc ngày 22/8. Một tiểu đoàn bộ binh của sư đoàn bị chặn đánh trong rừng Shisdra. Bị bao vây bởi các đơn vị Nga, tiểu đoàn kêu cứu.

Người đại đội trưởng nói: "Bix, có công việc cho trung đội của anh."

Có 3 xe sẵn sàng chiến đấu. Bix dẫn 3 chiếc lên đường. Họ chưa đi được xa thì vài chiếc T-34 ẩn nấp bắn vào họ. 3 chiếc tản ra và bắn trả. Những chiếc Panzer IV được trang bị với khẩu súng mới 7,5 cm nòng dài có thể xuyên thủng giáp của bất cứ chiếc xe tăng nào của địch. Thượng Sĩ Reich tiêu diệt 2 T-34, Gerlach loại khỏi vòng chiến chiếc thứ 3. Con đường được dọn sạch.

"Đạp ga!" Bix ra lệnh.

Họ phóng nhanh về phía trước, rồi bị kẹt vào bụi cây và lại dọn đường đi. Khi các xe tăng đến con đường dẫn vào rừng. Đạn từ súng trường chống tăng nổ vào giáp.

"Nạp HE!"

Một nhóm bộ binh Nga xuất hiện. Những viên đạn pháo nổ vào các bụi cây bắn cách cành cây gãy khắp nơi. Súng máy trên xe bắn chặn và quân địch biến mất vào rừng. Một lúc sau, Bix phát hiện được khoảng trống nơi tiểu đoàn bị bao vây. Bất ngờ, một tiếng nổ lớn rung chuyển chiếc xe tăng. Một áp suất rất lớn đập vào ngực và cùng lúc, bix cảm thấy đau nhói ở chân.

Chiếc xe tăng dừng lại. Một lỗ thủng trên vỏ xe và dây xích bị xé toạc vì hậu quả của quả mìn thứ 5. Đồng đội kéo người thượng sĩ nhất ra, băn bó và đưa về trạm cứu thương.

Vài ngày sau, Bix phải rời đồng đội của mình, những người Bix không bao giờ gặp lại. Cuối cùng, Bix được đưa về bệnh viện quân đội ở Đức. Khi được ra viện và đi phép về nhà, anh ta được biết từ mẹ rằng người em trai đã bị chết ở Nga. Một thời gian sau, Bix nhận được điện tín báo tin anh ta được thưởng huân chương Chữ Thập Vàng ngày 5/11/1942. Các cuộc khám bệnh cho biết sẽ mất một thời gian dưỡng thương cho đến khi được về lại đơn vị. Vì vậy, bix được gởi vào trường hạ sĩ quan bộ binh để trở thành một chỉ huy trung đội và tiếp tục dạy ở đó. Thời gian sau cùng ở trường, anh ta được tởi đi huấn luyện tiểu đoàn ở Pháp, nơi anh ta được huấn luyện lại cho loại tăng Panther mới. Vì vời khẩu pháo chính 7,5 cm L-70 và tốc độ cao, Panther là chiếc xe tăng tốt nhất của Đức vào lúc đó. Không kể giáp bảo vệ tốt, Panther chạy nhanh hơn loại Panzer IV mà Bix đã chỉ huy trước đó.

Tháng 6 năm 1944, Thượng Sĩ Nhất Bix được đưa qua mặt trận phía đông với các đồng đội và loại xe tăng mới. Họ xuống xe lửa ở vùng Slutsk-Baranowichi mà hành quân đến TĐ 1, Trung Đoàn 35 Xe Tăng, đang chạm địch dữ dội ở phòng tuyến khu vực. Cuối cùng, Bix đã quay về lại trung đoàn cũ.
 
Trận Đánh Thiết Giáp Gần Warsaw.

Ngay trước khi xe lửa vào một ga nhỏ, nhà ga vừa bị máy bay Nga oanh kích và bị phá hủy hoàn toàn. Không có chỗ bốc dỡ xe tăng.

"Chúng ta nên quay về bên phải và chạy xuống toa hướng đó," Thượng Sĩ Nhất Bix đề nghị với người sĩ quan gốc Bavarian trẻ.

"Khốn kiếp!" Người sĩ quan trẻ gãi đầu. "Được rồi! Xoay đầu qua bên phải rồi đi xuống ở giữa toa trước khi đám cháy lan tới đây."

Lửa đang cháy từ các toà nhà trong ga. Các xe Panther xoay và di chuyển xuống khỏi toa. Họ tập trung thành đội hình và di chuyển theo con đường đất rồi nhanh chóng rời khỏi nhà ga. Nhà ga có thể bị ném bom lại bất cứ lúc nào. Chỉ mất 10 phút cho các xe tăng lập đội hình và tiến về khu vực hành quân.

Họ đến chỗ tiểu đoàn 1, và ngay sau đó đối mặt với cuộc thử lửa. Vài giờ sau Bix được biết thêm về mối đe dọa. Quân Soviet đã tấn công SĐ 34 Đức mà Thống Chế Busch đã bố trí trong khu vực với 200 sư đoàn và 6000 xe tăng và pháo tự hành. 5 TĐQ KQ bao gồm hàng nghìn máy bay đủ loại được tung vào cuộc tấn công.

SĐ 4 Xe Tăng đánh chặn ở phía tây Slutsk ở giữa Stolpce và Baranowichi. Mà cũng không còn cách gì khác. Phía bắc là SĐ 12 Xe Tăng và phía nam là SĐ 28 Diệt Tăng. Bobruisk thất thủ ngày 29 tháng 6. Trong số 100.000 lính Đức ở đó, chỉ có 30.000 sống sót. Khu vực xung quanh Stolpce phải được giữ bằng mọi giá để giữ các cây cầu qua Beresina cho TĐQ 4, đang vẫn còn ở phía đông của con sông. Ngày 5/7/1944 tướng Volcker ra lệnh cho TĐQ 4 phá vòng vây về phía tây. Slutsk đã rơi vào tay quân Nga từ ngày 1 tháng 7. Lực lượng thiết giáp tung ra các mũi tấn công cách Baranowichi khoảng 30 km về phía đông. SĐ 4 Xe Tăng được lệnh ngăn chặn quân Nga phía đông Baranowichi càng lâu càng tốt.

TĐ 1 tiến về phía đông bằng 3 cánh. Đại đội trưởng Goldhammer dẫn đầu và Thượng Sĩ Nhất Bix cùng đại đội ở phía trước. Khi mở nắp tháp pháo, anh ta nhìn thấy gương mặt của Thiếu Úy Gorum gầy gò. Người thiếu úy vẩy tay và ra hiệu tiến lên. Những ngôi nhà trong làng hiện ra từ phía sau vài cây to. "Ngôi làng ở đó, Bix" Trung Úy Goldhammer nói qua vô tuyến.

"Hy vọng người của ta vẫn còn trong đó, trung úy" Bix trả lời.

Họ chạy vào làng và đến một con rạch nhỏ. Lính xung kích đã đào hố cá nhân gần bờ rạch. Nhiều người vẫn tiếp tục đào hầm. Khoảng 400 mét về bên phải, Bix thấy có một khẩu súng chống tăng 7,5cm.

"Cây cầu chúng ta phải giữ nằm chỗ nào?" Thiếu Úy Gorum hỏi.

"Không có gì ở đây." Người trưởng xe lên tiếng.

Một trung úy xung kích chạy đến xe của Bix.

"Cây cầu ở đâu vậy?"

"Anh nhìn quá xa về bên trái rồi. Nó đàng kia kiaf." Người trung úy chỉ về hướng họ phải đến. Bix báo cho Thiếu Úy Gorum, chỗ có 2 cây liễu.

"Tình hình ra sao hả trung úy?" Bix hỏi người sĩ quan bộ binh.

"Tệ lắm! Bọn Nga bên kia con rạch và bắn vào vị trí chúng tôi. Tôi có nhiều thương vong vì đạn cối và súng máy."

"Thế trung úy có xác định được vị trí địch không?"

"Nếu anh có vài phút thì tôi sẽ chỉ cho."

"Được mà."

Người đại đội trưởng bộ binh vui mừng: "Tốt lắm, anh theo tôi đến bộ chỉ huy."

Trong khi Hạ Sĩ Willrich lái chiếc Panther đi theo người sĩ quan bộ binh, Bix gọi về cho đại đội trưởng.

"Cây cầu trước mặt tôi hơi về bên phải 1 chút. Gorum đi quá xa về phía bên phải."

"Gorum đang chạm địch; có súng chống tăng địch. Anh chiếm cầu đi Bix!"

Lúc đó, xe tăng đã đến bộ chỉ huy bộ binh. Đạn cối nổ bên bờ tây của bờ rạch. 2 quả đạn bắn vào lính xung kích. Bix quan sát địch qua ống dòm. Người trung úy chỉ mục tiêu thứ nhất: "Khoảng cách 1000 mét. Một khoảng trống bên trái bụi cây tròn kia. súng chống tăng của địch."

Bix quan sát khu vực vừa nói. Vừa lúc đó anh ta thấy ánh chớp bắn ra. "Thấy chưa Hennemann?"

Người xạ thủ đã ngắm mục tiêu. Súng chính của chiếc Panther giật nhẹ khi viên đạn được bắn đi. Viên đạn nổ ngay giữa vị trí khẩu súng địch. Sắt và gỗ văng lên không.

"Trúng rồi!" Người trung úy vui mừng reo lên. "Bây giờ là ổ súng máy hạng nặng luôn quét về cánh phải."

Viên đạn HE tiếp theo bắn trúng ngay mục tiêu. Một bánh xe từ chiếc xe chở khẩu súng tung lên. Mất đúng 6 phút, Bix tiêu diệt toàn bộ các mục tiêu phía trước ngôi làng.

"Chỉ huy đến Bix: tiến thẳng về cây cầu!" lệnh từ Trung Úy Goldhammer, anh ta và đại đội đang chạm địch.

"Đi Willrich. Quẹo về phải một chút và tiến thẳng đến."

Sau vài trăm mét, cây cầu hiện ra phía trước. Bix phải thò đầu ra tháp pháo để nhìn cây cầu rõ hơn. Nó có chịu nổi sức nặng của chiếc Panther không? Nó nhìn khá cứng cáp.

"Chạy qua cầu cẩn thận." Anh ta ra lệnh.

Những tấm ván cong xuống dưới sức nặng của chiếc Panther, nhưng giữ vững. Phía bên kia cầu, con đường hơi quẹo về bên phải. Những cánh đồng lúa mì 2 bên đường. Bỗng nhiên anh thấy người trung úy bộ binh xuất hiện phía sau xe tăng cùng với vài người lính xung kích.

"Lùi xa ra," Bix kêu anh ta. "Rất nguy hiểm nếu chúng tôi bị bắn."

Anh ta nói vài chữ thì súng chống tăng địch khai hỏa. Một tiến nổ lớn và vài giây sau Willrich báo là anh ta không lái được xe tăng. Khẩu súng chống tăng có thể làm hư cả hai xích. Ngay sau đó, súng cối địch bắn vào họ. Đạn cối nổ xung quanh, để lại những lỗ đen trên đồng lúa mì. Khi người trung úy nhảy qua một bên, anh ta chạy thẳng vào một trái đạn cối. Khi đám khói tan, Bix thấy người trung úy đã chết.

"Bắn!" Bix gọi người xạ thủ.

"Bắn vào đâu, thượng sĩ?" người xạ thủ hỏi. "Tôi không thấy địch bắn ở đâu hết."

"Bắn đâu cũng được, bắn đi."

Những viên đạn tiếp tục làm rung chuyển chiếc Panther không còn di chuyển được. Bất cứ lúc nào một viên đạn có thể xuyên qua một yếu điểm và họ sẽ đi đời. Willrich cố gắng chạy chiếc tăng về phía trước. Lúc đó họ mới biết là không phải dây xích mà một bánh lái bị hư. Chiếc Panther bắt đầu chuyển động. Một viên đạn trúng thấp pháo. Tiếng ù như một cái chuông lớn bị gõ vào. Chiếc xe tăng rung chuyển mạnh như bị đau đớn dữ dội. Rồi tổ lái thấy đường trở lại, và họ thấy ánh chớp từ một khẩu súng chống tăng bắn từ ngôi làng cách khoảng 1000 mét. Cùng lúc đó, Bix phát hiện một khẩu súng chống tăng khác chừng xa hơn chừng 30 mét về phía trái ở một bờ ruộng mới gặt. Nhiều khẩu súng khác phía sau nó.

"HE!" Anh ta ra lệnh.

Hennemann và Kruger làm việc như điên. Viên đầu tiên nổ trên cánh đồng. Sức ép dọn sạch sự ngụy trang của quân Nga. 3, rồi 4 viên nổ vào vị trí địch. Lính chống tăng Nga bỏ súng và bỏ chạy. Không phải dễ dàng chống lại một chiếc xe bọc thép ở cự ly gần. Những bóng dáng cuối cùng khuất sau cánh đồng lúa mì kéo dài ra phía sau ngôi làng.

"Bix đến chỉ huy: Tôi đang ở phía đông của cây cầu. Súng chống tăng địch bị loại."

"Chúng tôi đang đến!" Trung Úy Goldhammer trả lời.  

Sau đó thì các xe tăng của đại đội đến gần, chạy qua cầu và dừng lại khoảng 50 mét phía sau chiếc Panther của người thượng sĩ nhất. Bix cho tài xế lui lại một khe nhỏ chừng vài chục mét.

"Đi xuống!"

Xa đội lần đầu tiên thấy chiếc xe Panther của họ đã chịu. Hermann Bix đếm ít nhất là 17 vết đạn. "Dễ sợ thật!" Người lính thông tin, Deđekin, nói trong kinh ngạc. "Cứ như chết rồi."

"Tôi phải lấy chiếc khác, thưa thiếu úy," Bix báo cáo khi người thiếu úy nhỏ con đi đến.

"Được rồi, lấy chiếc xủa Cordes."

Sau khi Bix và xa đội chuyển xe tăng, lệnh từ Trung Úy Goldhammer: "Chúng ta xẽ tiến vào ngôi làng. Nếu chiếm được làng, sẽ dễ phòng thủ con rạch hơn."

12 chiếc xe tăng của đại đội tiến lên và hướng về phía làng ở tốc độ cao. Những viên đạn đầu tiên của súng chống tăng cho thấy rằng không phải dễ dàng. 12 khẩu pháo xe tăng khai hỏa vào quân địch. Những ngôi nhà bắt đầu bốc cháy và những chiếc xe tăng gầm rú theo con đường chính vào làng, vừa chạy vừa bắn về 2 bên. Sự chống cự nhanh chóng bị dập tắt. Trung Úy Goldhammer báo về tiểu đoàn và được lệnh phòng thủ ngôi làng. Các xe tăng chia nhau bố trí quanh làng và các xa đội thay thế canh gác qua đêm. Trong khi đó, Trung Úy Goldhammer lập liên lạc với tiêu đoàn, lúc đó đã đến nơi và vào các vị trí phía sau của đại đội mũi nhọn.

Tiếng xe tăng hạng nặng bắt đầu bắn vào lúc rạng sáng ở cả 2 bên đại đội Goldhammer.

"Xe tăng ta," Hennemann nói.

"Nhưng họ ở tuốt đằng sau," Kruger lắc đầu lo ngại. "Nếu bọn Ivan chọc thủng, chúng ta bị ở tận trên này.

Một giờ sau, sự lo lắng của Kruger trở thành sự thật. Trung Úy Goldhammer nhận lệnh rút lui. Câu cuối của mệnh lệnh đặc biệt ý nghĩa. "Xe tăng Nga đã qua bờ phía tây của con rạch; các anh phải vượt qua tuyến trước của địch." Một lúc sau Godhammer nói với các trung đội trưởng: "Chúng ta nằm trong cái bẫy."

Thiếu Úy Gorum bắt đầu chửi rửa bằng tiếng Bavarian của anh ta. Trung Úy cũng chửi theo, nhưng sau đó bình tỉnh trở lại.

"Cây cầu rệu quá rồi. Làm sao chúng ta vượt qua con rạch khốn kiếp ấy?" Thượng Sĩ Nhất Schratte xen vào.

Pháo binh Nga bắn vào làng. Tiếng rít ào đến, các cột lửa bùng lên. Đạn cối nổ vào những ngôi nhà. Trong vài phút, không ai có thể nghe được gì, rồi mọi thứ trở nên yên lặng. Trung Úy Goldhammer chấm dứt cuộc nói chuyện: "Chúng ta phải vừa đi vừa đánh vượt qua tuyến quân Nga cách đây vài km. Mọi người chạy càng nhanh càng tốt. Đừng mê đánh. Bám lấy nhau và cố dừng bị hỏng. Trung đội Gorum dẫn đầu."

Đại đội xe tăng bắt đầu di chuyển. Các xe tăng tiến lên với nắp tháp pháo đóng lại. Bix thấy đạn nổ khắp nơi. Đất, đá, mảnh đạn văng vào hai bên sườn chiếc Panther. Địch bắn dữ dội hơn khi Gorum đến ngoại vi ngôi làng. Tiếng của Trung Úy Goldhammer vang lên trong máy: "Tăng tốc độ, bám sát nhau!"

Những chiếc xe tăng tăng tốc độ. Willrich gài số. Đồng hồ chỉ 30 km một giờ, rồi 35, rồi 40. Willrich thấy một giao thông hào chạy băng qua trước mặt. "Coi chừng" Anh ta la lên. Mọi người bám chặt. Mọi chỗ nối của chiếc xe tăng kêu răn rắc và lắc võng qua lại. Người nạp đạn bị văng vào thành xe.

Một chiếc Sherman bắn từ bên phải. Những chiếc xe tăng Mỹ, được đưa đến bởi các đoàn công voa của Hurmansk, đã tham chiến trên mặt trận phía đông một thời gian. Bix thấy Thiếu Úy Gorum tách ra khỏi hàng và dừng lại. Vài giây sau, sau khi 2 xe tăng vượt qua mặt, người thiếu úy khai hỏa. Viên đạn đầu tiến bắn bay tháp pháo của chiếc Sherman. Vài giây sau, xe của Gorum lăn bánh, và tiếp tục di chuyển bên cạnh con đường với tốc độ cao, qua mặt các xe tăng khác và trở lại vị trí dẫn đầu đoàn xe.

Một tiếng nổ lớn rung chuyển chiếc Panther của Bix, nhưng không xuyên thủng. Vài giây sau lại nổ thêm một phát nữa. Bộ binh Nga bắn súng máy và tiểu liên từ bìa rừng khi các xe tăng phóng qua. Điều đó hoàn toàn vô dụng, vì đạn súng nhỏ không gây thiệt hại gì cho xe tăng Panther.

Đoàn xe tăng đang di chuyển song song với mặt trận. Một ngôi làng xuất hiện phía trước. Lệnh đưa ra: "Tăng tốc độ vượt qua làng! Vận tốc tối đa."

Những chiếc xe tăng nối đuôi và phóng về phía ngôi làng với tốc độ 50 km một giờ. Lính Nga bỏ chạy ra khỏi mặt đường tránh đoàn xe đang phóng tới. Đoàn xe phóng qua các vị trí Nga như một đoàn xe ma. Rõ ràng quân Nga không nghĩ đến chuyện xe tăng Đức vẫn còn ở trong khu vực. Họ bị bất ngờ vì sự xuất hiện của các xe tăng nên không có cơ hội nào để phản ứng một cách hữu hiệu. Tiếng động cơ gầm rú, xe tăng của Bix theo sau chiếc Panther phía trước. Một ngọn lửa dài phun ra từ ống khói và một đám mây bụi phun lên từ dây xích. Cái nóng của mặt trời mùa hạ làm cho nhiệt độ bên trong xe tăng vọt lên trên 50 độ C. 
 
Nhiều ánh chớp bắn ra từ những khẩu súng trên cánh đồng bắp dọc 2 bên con đường gần ngôi làng. Trung Úy Goldhammer gọi các trưởng xe: "Súng địch ở hướng 9 giờ và 3 giờ; vừa chạy vừa bắn, không được dừng!" Các tháp pháp bắt đầu xoay. Chiếc xe phía trước Bix xoay qua bên trái, nên anh ta ra lệnh cho xạ thủ xoay nòng súng qua bên phải. Những chiếc xe tăng bắn đạn nổ. Bây giờ mà dừng lại để bắn là đồng nghĩa với tự vận.

Kruger nạp hết viên này đến viên khác vào buồng đạn. Hennemann nhắm và bắn. Anh ta thấy một viên đạn trúng mục tiêu. Đạn của một khẩu súng chống tăng nổ tung trên cánh đồng bắp. Quân Soviet bắn trả kịch liệt. Những tiếng nổ đanh lắc chiếc xe Panther của người thượng sĩ nhất, nhưng nó tiếp tục chạy. Có viên đạn trúng xe và nổ, khói tràn vào buồng lái, có viên bay rít qua sát xe tăng và biến mất.

Các súng chống tăng của Nga gần như đặt cạnh nhau. Không cách gì vượt qua mặt trận ở chỗ này. Nhưng các xe tăng Đức phóng qua song song với vòng đai chống tăng, có khi chỉ khoảng 50-60 mét trước mặt vàng đai, làm cho quân Nga không có thời gian để nhắm bắn một cách chính xác. Sự di chuyển của các xe tăng Panther qua nhanh làm cho họ không có thời gian để biết chuyện gì xảy ra.

Với lính Đức thì đây là một chuyến đi của tử thần. Bix nghĩ rằng sự kết thúc có thể đến bất cứ lúc nào. Những viên đạn vút qua khe nhìn và nổ và giáp chiếc xe tăng đi trước. Nhìn như là tia sét đánh vào chiếc tăng. Vận động tránh đạn không thể thực hiện được. Họ phải lái thẳng về phía trước. Cuối cùng, vành đai chống tăng chấm dứt.

Tất cả các âm thanh khác bị lấp đi bởi những tiếng gầm rú điếc tai của trận đánh và của máy xe và tiếng xích. Sự gián đoạn duy nhất là giọng nói của Goldhammer gọi các trưởng xe: "Tiếp tục chạy, tiếp tục! Thêm 100 mét nữa." Goldhammer nói đùa với kiểu hóm hỉnh chết người.

Lính xung kích ở tuyến đầu cách đó khoảng 3km về hướng tây nghe tiếng súng của trận đánh và hỏi nhau chuyện gì xảy ra. Vài người biết có 1 đại đội tăng bị kẹt lại và họ nghĩ là đơn vị này không có khả năng sống sót trở về. Tiếng súng chấm dứt có nghĩa là các xe tăng Đức chỉ còn là những đống sắt ở bãi chiến trường.

Khi chiếc tăng đi đầu đến điểm tốt, Goldhammer ra lệnh: "quẹo trái!"

Những chiếc xe tăng Đức quẹo trái và di chuyển về phòng tuyến Đức. Phóng viên chiến trường Robert Poensgen, đang ở với lính xung kích trong phòng tuyến, diễn tả sự xuất hiện của đoàn tăng:

Bất thình lình, từ khoảng cách xa, binh lính tuyến đầu thấy một chiếc xe tăng chạy ra từ một ngôi làng đang bị địch chiếm kéo theo một đám bụi dài. Rồi chiếc thứ nhì, rồi thứ ba, thứ tư hiện ra. Đoàn xe hiện ra ngày càng nhiều. Chiếc nọ nối tiếp chiếc kia chạy đến chiến tuyến với tốc độ cao.

Tiếng gọi từ các hố cá nhân: "Quân Nga tấn công bằng xe tăng! Gọi xe tăng ra phía trước - Đưa súng tấn công lên!" Vũ khí chống tăng tầm gần đã chuẩn bị sẵn sàng. Bất ngờ, người thiếu úy theo dõi cuộc tấn công qua ống dòm la lên: "Xe tăng Panther." Anh ta nhảy lên, vẫy chiếc mũ lông. Chiếc xe tăng đi đâu chuyển hướng và chạy thẳng về hướng anh ta. Một cảm giác khó chịu đến với người thiếu úy. Bên trong xe tăng là lính Nga hay lính Đức?

Nhưng rồi một phát pháo hiệu bắn lên từ tháp pháo chiếc xe đi đầu. Tiếp đó, chiếc mũ đen của người trưởng xe hiện ra. Các trưởng xe khác cũng bắt đầu lò đầu ra.

Chiếc xe đi đầu dừng lại. Các xe khác chạy đến rồi dừng lại bên cạnh. Những nắp tháp pháo của chiếc cuối cùng mở ra. Những người lính tăng dụi mặt dưới ánh nắng mặt trời. Mệt mỏi, họ leo ra khỏi xe, thở lấy thở để. Rồi đốt thuốc, bước đi loạng chạng như thuỷ thủ, đi vòng xe và xem xét những vết trầy trên tháp pháo, bên sườn và sau xe. Các tổ lái nhìn về ngôi làng đang bốc cháy. Họ trông mừng rỡ, niềm vui được sống sót.
 
Phần còn lại của bản báo cáo của Peonsgen nói rằng đại đội không mất một chiếc xe nào trong cuộc chọc thủng vòng vây. Khi Hermann Bix thấy các dấu đạn trên chiếc Panther của anh ta, anh ta không tin là nó vẫn còn chạy được.

"Không có gì có thể xảy ra với chúng tôi với chiếc tăng này!" Anh ta nói, và 4 đồng đội cùng tổ lái với anh ta đều đồng ý như vậy.

Sư Đoàn 4 Xe Tăng ra lệnh rút lui. Cuộc rút lui tiếp tục. Trong 5 tuần, Hồng Quân tiến được 700 km. Phương Diện Quân Trung Tâm bị tiêu diệt bỡi cuộc tấn công sấm sét của Hồng Quân với lực lượng lớn hơn gấp 10 lần. Với 38 sư đoàn Đức, 28 sư đoàn bị đập tan. Sự dũng cảm của người lính bộ binh và tinh thần chiến đấu của các đơn vị tăng không thể chống lại dòng thác của bộ máy chiến tranh và nhân lực mà người Nga đã huy động.

Cuộc tấn công lăn về hướng tây như một chiếc xe hủ lô. 350 nghìn binh lính của Phương Diện Quân Trung Tâm biến mất trong các bãi chiến trường. Theo các báo cáo của Soviet, sự thiệt hại của Đức gồm có 200000 bị chết và 85000 bị bắt. Để trả lời với những chỉ trích về "các viên tướng hèn nhát", cũng nên chỉ ra rằng với 47 tướng lãnh liên quan đến cuộc tấn công ở cương vị chỉ huy hay tư lện sư đoàn, không ít hơn 31 người bị chết hay bị bắt.

ở ngoại ô Warsaw, một lần nữa các xe tăng của SĐ 4 Xe Tăng chạm địch. Các tổ lái Tiger và Panther đã chiến đấu một trận đánh kinh hồn. Thượng Sĩ Nhất Bix và đồng đội phải đương đầu với một lực lượng thiết giáp đông gấp bội lần. Nhiều xe tăng Nga bị loại khỏi vòng chiến bởi khẩu pháo chính nòng dài. Sư Đoàn 19 Xe Tăng tham gia trận đánh và lực lượng Soviet bị đập tan. Tuy nhiên, các đơn vị Nga khác mới hơn tiến lên từ phía sau. Nhưng các xe tăng của SĐ 4 Xe Tăng cũng chiếm được cây cầu bắt qua sông Bug gần Wyschkow trong một cuộc đột kích. Với kết quả này, các xe tăng vòng qua sườn phía Bắc của các quân đoàn xe tăng Soviet cũng đang thọc sườn Quân đoàn 39 BB từ phía Bắc.

Thời gian ngắn sau đó, QĐ 39 BB (Trung Tướng von Sauken) được nhập vào PDQ Bắc (Tướng Schorner). Nhiệm vụ của nó là lấp khoảng trống giữa tướng Schorner và tướng Rauss. Với Thượng Sĩ Nhất Bix, ở đó bắt đầu một cuộc chiến xe tăng mà anh ta chưa bao giờ mơ đến.

Đó là ngày 18 tháng 8 và trận đánh lớn đầu tiên trong một khu vực hành quân mới đã xảy phía sau tiểu đoàn. SĐ 4 Xe Tăng thất bại trong việc chiếm Mitau và đang ở Shagarew. Ngày hôm đó, TĐ 1, TrĐ 35 Xe Tăng, nhận lệnh tấn công và đẩy lùi phòng tuyến Nga, lúc đó đang phồng ra phía tây ở điểm đó. Trung Sĩ Nhất Bix dẫn đầu đại đội. Là trưởng xe có kinh nghiệm chiến đấu nhiều nhất, Trung Úy Goldhammer chọn anh ta dẫn đầu đại đội và tìm chỗ tốt nhất để chọc thủng chiến tuyến Nga. Súng địch khai hỏa.

"Chuẩn bị chiến đấu!" Bix ra lệnh

Các trưởng xe chui vào tháp pháo. Xạ thủ báo cáo vũ khí đã sẵn sàng. Nhìn qua ống dòm "X" Bix thấy ánh chớp của một khẩu Ratschbum.

"Vị trí súng địch. Tầm 800. Bắn!"

Hennemann bắn viên đầu tiên. Một viên đạn trúng tháp pháo ở chỗ xiên và bay vù lên trời. Rồi viên thứ hai trúng khoảng đất ngay bên cạnh chiếc Panther. Khói và hơi nóng tràn vào trong xe. "Di chuyển, Willrich, di chuyển!"

Người tài xế đạp ga. Chiếc xe tăng tiến lên, những một tiếng gãy và tiếng rít lên từ hộp số và răng trục bị gãy. Một tiếng nghiến vang lên, chiếc xe tăng giật một cái rồi đứng im.

"Reduction gear bị trúng đạn," Willrich mất tinh thần.

Chiếc xe tăng của Bix bị hư ngay trước tuyến phòng thủ chính. Những chiếc xe khác chạy đến, nhập vào trận đánh và cố yểm trợ chiếc xe bị hư.

"Bắn, Hennemann!" Bix ra lệnh.

Người xạ thủ ngắm khẩu Ratschbum. Viên thứ hai làm câm khẩu súng địch. Những khẩu khác tham gia. Vai viên đạn trúng chiếc Panther, làm nó giật về phía sau. Âm thanh của phát đạn nổ kinh khiếp, nhưng may mắn là chúng không xuyên được giáp xe tăng. Súng máy trên xe tăng nổ vào một nhóm lính Nga đang tiến về hướng chiếc Panther. Bất ngờ, một tiếng nổ dữ dội. Mọi thứ xảy ra cùng một lúc. Một viên đạn xuyên nắp đậy bên trên người lính truyền tin. Viên đạn trúng chổ lá chắn ngay nòng súng, và dội xuống dưới, những vẫn đủ lực để xuyên thủng nắp đậy. Một mảnh thép bắn ra từ nắp đậy xe một cánh tay của Deđekin. Cảnh tượng khủng khiếp.

"Rời khỏi xe. Nhanh lên và giúp 1 tay."

Họ cùng khiêng người lính truyền tin bị thương nặng. mặt dù dưới lằn đạn địch, họ ra được khỏi xe và nấp dưới một hố đạn. Trong khi Hennemann và Kruger băng bó để cầm máu, Bix cố tìm sự gíup đở. Anh ta chưa bao giờ rời bỏ đồng đội trong lúc hoạn nạn, ngay cả khi phải rời chỗ ẩn nấp an toàn để xông ra nơi nguy hiểm, như trường hợp này.

Quân Nga thấy tổ lái bỏ xe và 10 khẩu cối hay nhiều hơn bắn về phía xe tăng. Tiếng đầu nòng của cối, tiếng đạn cối hú lên rồi nổ trộn lẫn vào tiếng súng xe tăng và tiếng súng chống tăng tạo thành một cuộc truy hoan của tử thần.  


Hermann Bix nhảy xuống xe. Anh ta phải tìm ra lính cứu thương. Vừa mối đi khoảng 3 mét thì một viên đạn cối rú đến. Anh ta phóng mình xuống mặt đât, nhưng vừa phóng thì biết đã quá trể. Viên đạn nổ chỉ cách khoảng vài mét. Tiếng nổ điếc tai. Ngay lúc đó anh ta cảm thấy đau nhói ở hông và đùi. Ý nghĩ đầu tiên là: mọi sự chấm dứt ở đây! Nhưng rồi bản năng sống còn của anh ta nắm lấy suy nghĩ. Anh ta không thể và sẽ không bỏ cuộc. Đồng đội đang cần cấp cứu. May mắn thay, cuộc tấn công của xe tăng Đức thành công và quân Soviet bị đẩy bật ra. Bix và người lính truyền tin Deđekin được đưa về trạm y tế . Những mảnh đạn được lấy ra và ngày hôm sau 2 người lên xe lửa tải thương về Đức. Ở bệnh viện Bix nhận được huy hiệu bị thương bạc và huy hiệu xe tăng tấn công hạng 2. Vài tuần sau, Bix vui mừng về nhà, được an nhàn và không phải đối diện với chiến tranh và cái chết hàng ngày, hàng giờ.

Tuy nhiên, không lâu thì anh ta phải trình diện để ra trận, mặc dù vết thương ở đùi chưa lành hẳn. Khi đến Obrin, gần Libau, anh ta lập tức nhận một chiếc Panther vừa được sửa chửa và tổ lái từ cơ sở sửa chửa của sư đoàn. Với 4 đồng đội mới, anh ta chạy về hướng Schrundin-Preekuln, nơi tiểu đoàn đang giao tranh dữ dội. Anh ta đến nơi vừa kịp lúc bắt đầu trận đanh đầu tiên của trận Kurland. 
 
Tăng! - Tăng! - Tăng!

Trận Kurland lần thứ 1 bắt đầu ngày 27 tháng 10 năm 1944 với đợt pháo kích của Soviet vào khoảng 6:30. 2000 pháo các loại khai hoả dọc theo chiến tuyến giữa Preekuln đến Venta. Một lúc sau, dưới dự yểm trợ của hỏa lực pháo mạnh mẽ này, từ từ tiến về hướng Bắc, các lữ đoàn xe tăng và bộ binh Nga tung ra các đợt tấn công. Mũi tấn công chính tiến thẳng vào SĐ 30 bộ binh, nhưng ngay sau đó thì SĐ 4 và 14 Xe Tăng cũng bị tấn công. Đây là tình hình khi Bix đến Obrin.

"Đây là anh chàng cứng cổ của cậu, sẵn sàng cho cậu rồi đây Bix", người chuyên viên vũ khí nói, chỉ về chiếc Panther đang được nạp đạn. Bix gật đầu. Anh ta đi vòng chiếc tăng, kiểm tra kỹ càng.

"Tổ lái đâu?"

"Anh tự chọn đi Bix", Đại Úy Volkmann, người chỉ huy ở đó lên tiếng.

"Tốt rồi, tôi có thể rời khỏi đây trong vòng nửa tiếng. Nếu tôi được chọn họ ngay bây giờ."

Bix đứng giữa những người lính xe tăng đang đợi nhiệm vụ mới, và viên thượng sĩ nhất chọn vài người. Một lúc sau họ leo lên chiếc Panther và chiếc xe rú lên về huớng Schurnden Preekuln. Khu vực hoạt động của tiểu đoàn nằm gần đó. Bix hỏi đường đi. Rồi họ bắt đầu có thể nghe tiến súng. Khi gần đến đại độc, Bix nghe tiếng đồng đội gọi giúp đở.

"Thượng sĩ nhất Borkmann bị xe tăng Nga bao vây," anh ta thông báo cho tổ lái. "Chúng ta sẽ kéo anh ta ra!"

"Borkmann, anh đang ở đâu? Trả lời đi, chúng tôi đang đến!"

Người thượng sĩ nhất trả lời: "Chúng tôi ở trong khu rừng gần Valdoni. Hai xe tăng bị kẹt trong khe núi."

"Địa điểm chính xác của anh, Borkmann!" Bix gọi lại. Cuối cùng thì anh ta nhận được thông tin.

Bix xoay sang người tài xế, một người lái xe kinh nghiệm: "Schadelbauer, ngay chính chỗ này trong bản đồ nè!"

Họ tiến lên. Đại đội vẫn chưa biết gì về việc quay lại của Bix mặc dù anh ta đã trong tâm trí họ. Chiếc Panther chạy dọc theo con đường đất và vượt qua những thung lũng hẹp. Bóng đêm đổ xuống nhưng Bix không dừng lại, vì tín hiệu vô tuyến ngày càng mạnh cho anh ta thấy là họ ở rất gần với những đồng đội đang bị kẹt.

"Tiếp tục tiến, nhưng chậm lại!" Anh ta nói với người hạ sĩ.

Schadelbauer chạy vượt qua một cánh đồng trống về phía bìa rừng, bây giờ trước mặt họ trong bóng đêm như một cái bàn chải.

Họ dừng lại để Bix có thể lắng nghe. "Họ phải ở chỗ đó," anh ta nói. "Có tiếng nổ như súng máy đang bắn."

"Đúng rồi, chắc chắn bọn Ivan đang bắn vào cái rọ," xạ thủ Kruck khẳng định.

"Tiếng lên!" Bix ra lệnh.

Chiếc Panther lại lăn bánh về cánh rừng, dọc theo con đường và tìm thấy khe núi nơi đồng đội của họ bị kẹt.

"Bắn yểm trợ về phía súng máy của địch; Chúng tôi sẽ lần lượt kéo các anh ra."

Một loạt súng máy làm Bix hụp vào trong tháp pháo.

"Bắn vài loạt lên đó, Berghaus," anh ta kêu người lính truyền tin.

Hạ sĩ Berghaus nhắm vào anh chớp về phía bên kia con rãnh và nhấn cò. Vạch đạn vụt qua bóng đêm và biến mất ở dốc bên kia. Phát thứ hai vang lên cùng lúc với tràng đạn từ khẩu súng máy Maxim. Berghaus điều chỉnh tầm ngắm một chút và bắn tiếp. Một ánh chớp lửa màu đỏ hồng nổ ngay vị trí và, với một tiếng nổ, khẩu "maxie" im lặng.

"Tốt lắm, Berghaus!"

Borkmann và xạ thủ của anh ta cố gắng kéo dây cáp, trong khi người lính truyền tin và chiếc tăng bên kia bắn cùng với Berghaus cố đẩy lùi quân Nga ra khe núi. Schadelbauer chậm chạp lùi chiếc Panther. Sợi dây cáp siết chặt cho đến khi nó căng ra, rung lên như một sợi dây đàn. Nhưng nó giữ chắc. Schadelbauer thận trọng đạp ga và kéo chiếc tăng kia lên dốc từng mét một, với sự trợ lực của người tài xế bên kia. Mất hơn nửa tiếng thì chiếc Panther của Borkmann lên được đến đầu dốc. Kéo chiếc thứ hai lên mất ít thời gian hơn.

Công việc mất chừng một giờ. Sau đó 3 chiếc Panther chạy trên đường. Bix và xe tăng của anh ta đi sau cùng. Bất ngờ, Bix thấy một vệt đạn bay thẳng về phía mình. Anh ta định hụp xuống nhưng không kịp. Một viên đạn nổ chói lòa ngay trước mặt anh ta, làm anh ta gần như bị lòa đi. Theo bản năng, anh ta nhắm chặt mắt lại. Kỳ lạ thay, Bix không bị hề hấn gì. Hú hồn, anh ta nghĩ thầm: suýt chết!

Bix gọi người tài xế: "Nhanh lên, Schadelbauer! Chsung ta phải ra khỏi khu rừng này trước khi bọn Nga đến quá gần."

"Tôi không thể chạy nhanh hơn được nữa. Xe bị trục trặc khi leo lên dốc," Người hạ sĩ trả lời.

Phía sau Bix, tầm nhìn đở hơn đôi chút, xuất hiện 2 người lính Nga. Anh ta ra lệnh cho xạ thủ nổ súng. Với khẩu pháo chính ở hướng 6 giờ, anh ta bắn 2 phát đạn nổ về hướng 2 người lính Nga, chọ nhảy vào bóng cây và biến mất. Bình minh bắt đầu ló dạng khi họ đến bìa rừng.

Khi họ có thể thở dễ dàng hơn, Borkmann lên tiếng: "Đến lúc tôi nói lời cảm ơn anh, Hermann."

"Không có gì. Nhưng bây giờ tôi phải trình diện với đại đội trưởng."

Bix ra hiệu di chuyển. Anh ta không có hứng thú làm trung tâm cho sự chú ý và ít nhiều không thấy thoải mái khi được khen ngợi. Khi Bix trình diện, trung úy Goldhammer rất vui mừng khi có được một trung đội trưởng và trưởng xe đầy kinh nghiệm về lại với đại đội.

"Đến chỗ tôi ngay, Bix" người trung úy người Bavarian nói trên vô tuyến.

Nhưng ngay lúc đó xạ thủ Kruck la lên: "Bọn Ivan tiến ra khỏi bìa rừng."

Sau khi nhìn nhanh về phía rừng, Bix báo cáo: "Trung úy, tôi phải ở lại đây cho đến khi quân Nga bị đẩy lùi.

"Tốt lắm, ở lại đi! Chúc may mắn, Bix!"

"Xe tăng xuất hiện!" Trung sĩ Mundelein, trưởng xe của chiếc Panther thứ ba cảnh báo.

Phía bên phải, khoảng chừng 800 mét, một nhóm T-34 hiện ra khỏi bìa rừng. Phía sau một chú có vài chiếc tăng siêu nặng Joseph Stalin. Một chiếc khổng lồ xoay hướng thẳng về chiếc Panther của Bix.

"Nhắm chiếc lớn trước, Kruck!" Bix la lên.

Người xạ thủ xoay nòng súng dài vòng lại. Dáng của chiếc xe tăng Nga khổng lồ lọt vào kính ngắm. Kruck nhấn cò. Chiếc Panther giật lại khi viên đạn xuyên thép vụt về phía địch. Một ý nghĩ thoáng qua đầu Bix: Mới vừa quay lại đã nhập cuộc rồi! nhưng rồi anh ta nhận thấy tổ lái này, anh ta không biết ai từ trước, đang làm việc ăn ý với nhau. Viên đạn thứ 2 của Kruck trúng vào giữa tháp pháo và thân xe. Khẩu pháo của chiếc xe tăng hạng nặng chúc xuống. Viên đạn kế tiếp xuyên qua giáp của chiếc Stalin. Lửa phụt ra từ tháp pháo và rồi chiếc xe tăng Nga nổ tung với một tiếng nổ lớn.

Hai chiếc Panther kia chạm trán với những chiếc T-34. 4 chiếc bị tiêu diệt và số còn lại đổi hướng ra xa và chạy song song với mấy chiếc Panther một lúc. Kruck xoay tháp pháo vòng lại. Chiếc T-34 đầu tiên lọt vào vòng ngắm và anh ta nổ súng. Chiếc T-34 khựng lại. Tổ lái leo ra, nhưng rồi một tiếng nổ lớn và xăng xe tăng bùng lên, kết thúc tổ lái Nga một cách khủng khiếp.

Bix, đã nắm quyền chỉ huy, ra lệnh: "Thay đổi vị trí về bên trái!"

Ba chiếc Panther chạy vòng, đến một chỗ đất lõm xuống và nấp phía sau mấy bụi cây.

"Chúng ta sẽ để chúng đến khoảng 500 mét. Khi họ đến bãi trống thì chúng ta cùng khai hỏa!" 
 
Họ đợi. Từ tiếng động cơ họ có thể biết là xe tăng địch đang tập trung lại.

"Địch tiến lên," Bix gọi 2 đồng đội. Họ chưa thấy xe tăng địch khi ở vị trí che lấp. Anh ta hướng dẫn người xạ thủ: "Nhắm chiếc xa nhất bên sườn phải."

Kruck xoay nòng súng về hướng sườn của nhóm xe tăng địch.

"Tôi thấy địch rồi, bix" Borkmann gọi.

Vài giây sau, viên trung sĩ báo cáo: tôi cũng thấy địch."

"Để chúng đến gần hơn!" Bix cảnh báo.

Họ có thể nhìn thấy xe tăng Soviet rõ ràng. Khi chúng đến giữa cánh đồng, viên thượng sĩ nhất hắng giọng. Rồi giọng của anh ta vang lên trong ống nghe của các trưởng xe: "Bắn!" Viên đạn đầu tiên của Kruck làm văng bánh xe phía trước bên phải của một xe tăng địch. Chiếc T-34 đột ngột xoay tại chỗ và nổ súng. Nó không đủ thời giờ để bắn phát thứ 2, vì vài giây sau viên đạn thứ hai của Kruck làm cho nó bốc cháy. Tất cả các xe T-34 dừng lại và bắn về phía các ánh chớp, hiện lên từ phía sau các bụi cây ở chỗ lõm xuống. Bốn chiếc xe tăng Soviet đã bốc cháy.

"Tiếng ra, Schadelbauer. Tiến về phía trước bên phải. Các xe khác ở lại chỗ này!"

Người tài xế gài số và chiếc Panther chạy nhanh ra khỏi bụi cây. Chiếc xe tăng chạy nhanh dần và nhanh dần, và trước khi mấy chiếc T-34 có tầm nhìn rõ, chiếc Panther đã đến vị trí sườn của nhóm xe tăng địch.

"Dừng lại bắn, Schadelbauer!"

Chiếc Panther dừng lại và xoay quanh. Kruck nổ súng, anh ta bắn thêm vài phát nữa. Rồi chiếc Panther lại di chuyển và phóng đến khu rừng nơi các xe tăng Nga đi ra. Tiếng máy hú lên, chiếc tăng húc vào những cây con và đè bẹp chúng xuống đất.

"Dọc theo hàng cây!"

Schadelbauer di chuyển vòng qua một cây birch lớn, theo rìa của một hố đạn lớn, sượt qua một cây Oak - làm mọi người bay ra khỏi chỗ ngồi - và chạy vào một đám cây con.

"Có sao không Sattler?" Bix hỏi người nạp đạn. Người hạ sĩ gật đầu, ôm viên đạn sẵn sàng.

"Tiến thêm 50 mét rồi dừng lại!"

Chiếc Panther rời khỏi sự bảo vệ của rừng cây. Bix nhìn thấy những xe tăng bị cháy và phá hỏng của địch và nhìn thấy 2 chiếc T-34 đang cố chọc sườn xe tăng Đức phía bên phải.

"Tiếp tục chạy. Khoan bắn!"

Chiếc Panther chạy nhanh vào phía sau của đội hình bị vỡ của xe tăng địch. Mộv viên đạn từ xe tăng của Borkmann rít qua đầu của chiếc Panther. Schadelbauer đổi hướng tránh ra khỏi đường bắn. Trong khi đó, hình của hai chiếc T-34 hiện lên ngày càng lớn.

Hai chiếc xe tăng Soviet dừng lại. Chiếc Panther cũng dừng lại. Khi 2 chiếc T-34 chuẩn bị bắn vào 2 chiếc Panther, Bix bắn vào chiếc phía sau. Viên đầu tiên làm chiếc T-34 bốc cháy. Viên thứ hai bắn trúng xích của chiếc T-34 thứ 2 và, thêm 2 viên nữa, chiếc xe tăng Soviet bỏ cuộc. Nhưng chiếc xe tăng Nha còn lại xoay đầu và mất hút vào khu rừng cách Bix khoảng 1 cây số. Chiếc Panther bắn theo vài viên nhưng không trúng.

Bix quay lại 2 chiếc xe tăng kia ở chỗ trũng.

Borkman goi: "Bix, anh làm được rồi! Mọi sự tốt đẹp!"

Bix gật đầu rồi nói: "Chúng ta phải ra khỏi đây càng nhanh càng tốt. Tôi biết Ivan, hắn ta sẽ dội lửa vào đây."

Xe tăng Đức lùi lại vài trăm mét và chạy nấp phía sau một dãy thông. Quân Nga pháo kích ngay sau đó. Cối hạng nặng và "Stalin Organs" bắt đầu rót vào chỗ trũng mà 3 chiếc Panther vừa rời khỏi. Trong trận đánh trong ngày, tổ lái của Bix bắn cháy 6 xe tăng địch.

Khi Bix trình diện trung úy Goldhammer, ông ta nói: "Anh nhập cuộc khá lắm, Bix. Tôi hy vọng đó là một điềm tốt cho anh và cho chúng ta!"  

Ngày hôm sau, quân Nga chọc thủng được phòng tuyến chính của quân Đức. Lính xung kích bị đẩy ra khỏi vị trí. Ngày 29 tháng 10, quân Nga vượt qua con đường Priezukrogs - Dzezgaleskrogs và tràn lên hướng bắc.

Chúng ta sẽ phản công cùng với Trung Đoàn 108 Xung Kích," Trung Úy Goldhammer thông báo cho các trung đội trưởng. Ông ta gọi mọi người họp ở ban chỉ huy đại đội. "Toàn tiểu đoàn sẽ dẫn đầu cuộc tấn công. Chúng ta buộc địch phải lùi lại hướng cao điểm Letila."

"Khi nào thì bắt đầu, Trung Úy?" một trung đội trưởng hỏi.

Người đại đội trưởng nhìn đồng hồ.

"Đến lúc rồi. Lính xung kích đang đợi."

Một lúc sau các xe tăng ầm ỉ nổ máy. Không bao lâu thì bắt đầu chạm địch. Các đơn vị hỗn hợp gồm T-34 và Stalin chống đỡ cuộc phản công. Trận đánh bắt đầu. Xe tăng Đức thành công đẩy lùi xe tăng Soviet trong trận đánh dài 7 giờ. Chiếc Panther của Bix bị trúng đạn vài lần. Giáp tăng 2 bên sườn bị nhiều vết, ngăn chứa bị lủng lỗ và các lá thép chắn bị hư hại nhiều. Tuy nhiên, chiếc panther vẫn chiến đấu.

Trong giờ đầu tiên Bix và tổ lái tiêu diệt 3 xe tăng địch. Anh ta và tổ lái xen vào một đợt xe bọc thép Nga sắp tràn ngập lính xung kích. Bix bắn cháy thêm 3 xe tăng và buộc địch rút lui. Trong trận đánh 2 giờ trong khu rừng phía trước điểm cao, quân Nga gần như áp đảo các xe tăng Panther Đức. Tổ lái của trung sĩ nhất Borkmann được cứu ở giây phút chót.

Khi tiến lên, Bix bắt gặp một chiếc T-34 lùi vào một hào lớn. Ngụy trang kỹ, nó nằm phục kích ở đó. Bix không biết sự có mặt của chiếc xe tăng cho đến khi lửa phụt ra từ nòng súng của chiếc T-34. Lửa tạt vào tháp pháo. Kruck bắn trả. Viên đạn hơi cao và rít qua tháp pháo chiếc T-34. Viên đạn tiếp theo của chiếc tăng Nga trúng tháp pháo chiếc Panther và dội ra, nhưng viên thứ hai của chiếc tăng Đức nổ tung tháp pháo chiếc T-34.

Cuộc tấn công tiếp tục. Bổng nhiên, một tiếng nổ rung chuyển chiếc Panther. Xích bên phải của chiếc Panther bị trúng đạn. Trước khi chiếc T-34 thứ hai kết liễu chiếc Panther, Kruck ngắm và bắn. Viên đạn trúng ngay mục tiêu. Chiếc T-34 nổ tung với tiến nổ dữ dội. trận đánh kết thúc. Bix tiêu diệt 8 xe tăng địch. Chiếc Panther của anh ta cũng bị bắn, nhưng ngài chỗ hư hỏng ở xích, anh ta đã may mắn. Chỗ hư hỏng được sửa chửa trong 1 giờ.

ngày 2 tháng 11, tuyến phòng thủ của quân Đức chạy ngày phía nam của tuyến đường Svimpli - Dzelzgaleskrogs - Metraine - Vartaja. Ở ngoại ô Striki, nó chuyển hướng 90 độ về hướng Preekuln. Mặc dù 2 cây cầu qua sông Dzelzda bị phá hủy, quân Soviet thành công vượt qua bờ bắc con sông. Hồng quân phòng thủ mãnh liệt gần nông trại Mazdzelda và trong làng Matraine chống lại cuộc phản công của các đơn vị Đức. Bix và chiếc Panther của anh ta lại vào trận ở khu rừng Glaznieki và giao lộ Dzelzgaleskrogs. Đó là ngày đáng ghi nhớ của trận đánh. Trong một trận đánh sinh tử, Bix tiêu diệt 12 xe tăng Soviet. Một trận đánh tàn khốc nếu có thể tưởng tượng được. Tuy nhiên, Bix đã có thể quyết định kết quả trong phần thắng. Sự thành công của anh ta khi đối mặt trong sự chênh lệch nhờ vào tốc độ của chiếc Panther, của sự phản ứng nhanh chóng của chính mình và sự sẵn sàng và khả năng của tổ lái. Dừng, bắn, di chuyển, Bix dùng những vận động táo bạo nhất trong trận đánh này. Anh ta buộc phải sử dụng tất cả kinh nghiệm của mình để giành chiến thắng trong việc chống lại lực lượng địch áp đảo gấp bội về quân số.

Tối đến thì quân Nga rút lui, vì đa số xe tăng của họ bị cháy và âm ỉ trên bãi chiến trường. Bix và tổ lái cũng kiệt sức. Họ bò rả khỏi xe tăng và lăn vào những đống rơm trong một mái tranh - dù rất mệt mỏi - nhưng không thể ngủ được. Họ cứ thấy đi thấy lại những ánh lửa chớp sáng, những lính tăng Nga bị lấp trong ngọn lửa khi họ cố thoát ra những chiếc tăng bị cháy. Họ nghe đi nghe lại những tiếng nổ từ những viên đạn xuyên thép của địch như những tiếng gõ của tử thần bên ngoài cái quan tài thép của họ. Vẫn chưa thấy dấu hiệu chấm dứt cuộc chém giết khổng lồ này. Ngày mai sẽ chỉ là thêm một ngày và họ sẽ lại ra trận.

Số phận tổ lái của Bix được quyết định ngày 4 tháng 11. Gần con đường chính gần Dzelzgaleskrogs, quân Nga lại ồ ạt tấn công. Bix và chiếc Panther của mình tiến lên. Theo sau là 2 chiếc tăng khác của trung đội, anh ta đến vị trí của lính xung kích. Xe tăng Nga tiến lên và bị chặn lại bởi vài viên đạn chính xác. Quân Soviet nổ súng với các giàn hỏa tiễn, họ vừa vội vàng đưa lên tuyến trước. Từng "đàn" hoả tiễn rú trong không khí và nổ vào các vị trí lính xung kích. Tiếng rú điếc tai đến ngày càng gần các xe tăng. Rồi một loạt 16 hoả tiễn đập xuống trung đội. Lửa và khói đổ ập xuống và một quả cầu lửa rời ngay chiếc tăng chỉ huy trung đội. Một tiếng nổ điếc tai và lửa tràn vào tháp pháo. Tiếng Schadelbauer thét lên khỏi tiếng rú và mọi người trong xe tăng bị chấn động như bị gõ mạnh vào đầu.

Điếc đặc, và không thể nghe giọng nói của chính mình, Bix hét lên trong vô tuyến: "Chúng tôi bị trúng "Stalin Organ!" Kim loại nóng đỏ dường như khoan vào não anh ta, dù sao, anh ta biết rằng anh ta không bị thương. Nhưng người sống sót thoát khỏi xe tăng, đêm theo xác Schadelbauer với họ. Anh ta chết tại chỗ sau sự va chạm.

Chiếc Panthẻ của thượng sĩ Haase được họ về phía sau. Chiếc xe tăng của họ, xích bị đức tung, được kéo đi. Sau khi kiểm tra, sĩ quan y sĩ của tiểu đoàn nói: "Anh phải đi bệnh viện, Bix."

Đây là cơ hội để trở về nguyên vẹn. Bix biết rằng anh ta sẽ không bao giờ có lại cơ hội như thế này. Tuy nhiên, người trưởng xe nhỏ con này, người đã chứng tỏ sự thông minh và ưu tú của mình qua nhiều trận đánh, đã không muốn như vậy. Anh ta ở lại! Một lần nữa anh ta không đi đến bệnh viện, mà đi đến hậu cứ tiểu đoàn. Sau một thời gian nghĩ hồi sức ngắn, anh ta tham gia dẫn các cuộc phản công và tấn công giải vây. Cuối năm 1944, SĐ 4 Xe Tăng chuyển từ Kurland đi Danzig. 
 
Tiêu Diệt Mười Sáu Xe Tăng

Những ngày sau đó, Sư Đoàn 4 Xe Tăng lâm chiến trong trận phòng thủ phía bắc Dirschau. Địch tấn công với số lượng tăng đông hơn gấp 10 lần. Từ vị trí phòng thủ bix có thể nhìn thấy quân Nga tập trung đông đảo xe tăng cho đợt tấn công kế tiếp.

Phía quân Đức không còn sự liên kết nào giữa các đại đội và các tiểu đoàn. Những trận đánh liên tục không còn cho phép quân Đức đưa nguyên một đơn vị vào chiến đấu. Xe tăng cần khắp nơi để yểm trợ cho bộ binh. Khi một tiểu đoàn của Trung Đoàn 35 Xe Tăng vào trạn ở Tucheler Heath - chiếm các vị trí phòng ngự chống lại lực lượng địch đông đảo - một tiểu đoàn khác, trong đó có đại đổi của Trung Úy Tautorus, bị chia ra thành nhiều nhóm nhỏ và đặt dưới quyền chỉ huy của các đơn vị xung kích khác nhau trong khu vực Dirschau và Prussian Stargard. Hầu như toàn bộ các đại đội Panther đã bị loại khỏi vòng chiến. Trong số các xe bổ sung có 6 chiếc xe mới Jagdpanther, được gửi đến cho một đại đội súng tấn công.

"Bix, anh lấy chiếc Jagdpanther cho trung đội của anh," Tiểu đoàn trưởng ra lệnh qua vô tuyến.

Chiếc xe diệt tăng được chế trên sườn của chiếc Panther và trang bị súng 8.8 cm Pak L-71. Lúc đầu khẩu súng có tầm xoay lên xuống và ngang bị hạn chế gây ra một sớ khó khăn. Tuy nhiên, các binh lính trong trung đội, nhận được 5 chiếc jagdpanther, mau chóng làm quen với loại xe mới này. Chẳng bao lâu họ tin tưởng chiếc xe diệt tăng mới này và khẩu pháo mạnh mẽ của nó, nó có khả năng xuyên phá rất mạnh và cực kỳ chính xác.

"Bix, quân Nga vừa chiếm Prussian Stargard. Anh và 5 xe của anh kiểm soát phía đông của thị trấn đừng cho quân Nga tiến xe hơn. Bộ binh được lệnh rút lui. Anh che đoạn hậu. Có câu hỏi gì không?"

"Thưa không!" Bix trả lời.

Bix đi về xe tăng. Mặc dù bây giờ anh ta chỉ huy xe diệt tăng, anh ta vẫn suy nghĩ và nói về chúng như là xe tăng. Bix đưa chiếc Jagdpanther ra vị trí ở rìa làng phía sau một đụn phân. Từ đó anh ta có thể quan sát các vị trí bộ binh vừa mới bỏ trống.

Bộ binh đã phonàg thủ sau các mô đất ở địa hình trước mặt. Từ đó họ bắn về viết quân Nga bất cứ khi nào xe tăng và bộ binh định tiến lên nhưng đã rút lui để tránh bị tiêu diêt. "Nhìn thế nào hả Dehm?" Bix hỏi người trung sĩ, trưởng xe ở phía sau bên trái. Dehm đằng hắng trước khi trả lời:

"Tôi gần hết đạn rồi. Chỉ còn có 6 viên HE và 4 viên AP."

"Còn anh thì sao hả Poller?" Bix hỏi người trưởng xe khác.

"Tôi cũng vậy, 9 HE và 3 AP."

"Được rồi! Poller và Dehm, rút về phía sau và chỉ xung trận khi tối cần thiết."

Poller cãi lại: "Nhưng chúng tôi có thể..."

"Lui về 1 km và quan sát. Đừng xung trận cho đến khi tôi gọi anh."

Bix biết rằng với số đạn quá ít, 2 chiếc Jagdpangther có thể gặp trở ngại nếu quân Nga tấn công. Anh ta nhìn 2 chiếc diệt tăng chạy về phía sau. Sau đó anh ta tập trung về những nhọn đồi nhỏ nơi quân Nga sẽ đến. Tháp pháo bằng phẳng của chiếc jagdpanther chỉ lòi lên khỏi đụn phân đóng băng một chút.

Trời trở nên sáng hơn và bổng nhiên, qua ống dòm, Bix thấy 2 chiếc tăng địch hiện ra thận trọng trên đỉnh đồi. "Chúng không phải T-34 hay KV-I; chúng nhìn giống xe tăng Mỹ," Bix báo cho đồng đội. "Khi chúng đến khoảng 1200 mét. Chúng ta sẽ bắn. Anh có nhìn thấy cả hai không, Rollmann?"

Người xạ thủ gật đầu. "Thấy rõ lắm, thượng sĩ"

"Bắn!"

Viên đầu tiên trúng xích của chiếc bên phải, nó dừng ngay lại. Viên thứ 2 làm nó bốc cáy. Lửa phụt ra khỏi nắp tháp pháo và, trong vài giây, chiếc xe biến thành một bó đuốc. Chiếc tăng thứ nghì dừng lại và bắn. Viên đạn bao vèo qua, cao hơn đụn phân chừng 2 mét. Rồi chiếc tăng Nga bị trúng viên thứ nhất từ khẩu "Tám mươi tám". Schulz nạp viên AP mới và Rollmann điều chỉnh vòng ngắm một chút. Chiếc tăng thứ hai bốc cháy.

"Xong xuôi." Tài xế Becker theo dõi và nói ngắn gọn.

"Thượng sĩ, chúng tôi sẽ bảo vệ gần cho anh để quân Nga không đến gần với anh với Molotov Cocktail," Trung sĩ Wegener báo cáo, anh ta là người trưởng xe, xe anh ta đã bị cháy vào đêm trước. Anh ta tập trung 10 lính xe tăng không có xe lại. Họ lập ra một tuyến phòng thủ xung quanh chiếc Pagdpanther.

Bix gọi lại: "Tốt lắm Wegener, cảm ơn anh!" Wegener bò vào căn nhà.

"Bây giờ chúng tôi không bị bất ngờ rồi." Bix thông báo cho tổ lái.

Nữa giờ trôi qua sau khi 2 chiếc tăng địch bị cháy. Bix lại nghe tiếng xe tăng tiến lên. Anh ta quan sát đia hình qua ống dòm và thấy 2 xe tăng Nga cách khoảng 100 mét định bọc sườn ngôi làng.

"Chú ý Rollmann!"

"Quẹo trái, Becker!"

Người tài xế xoay chiếc Pagdpanther vòng qua.

"Tốt, tôi thấy chúng rồi," Rollmann gọi và 2 chiếc xe tăng hiện ra trong tầm mắt anh ta. Từ khoảng cách này, gần như không thể trật được.

Viên thứ nhất xuyên qua sườn của chiếc thứ nhất, lúc này vẫn chưa phát hiện chiếc xe diệt tăng nấp sau đụn phân. Chiếc tăng cháy ngay lập tức. Chiếc tăng thư hái dừng lại và xoay đầu. Khẩu súng của nó quay về phía kẻ thù, nhưng trước khi chiếc tăng bắn được, khẩu 88 lên tiếng. Một tiếng nổ đanh. Chiếuc tăng thứ hai bốc cháy và dừng lại. Tiếng súng máy của lực lượng bảo vệ nhắm vào tổ lái đang thoát thân.  

Bix báo về đại đội: "Quân Nga đang tìm chỗ yếu!"

"Phải thật cẩn thận đó Bix!" Thiếu Úy Tautorus nhắc nhở.

"Vâng, Thiếu Úy!" Rồi anh ta quay sang tổ lái.

"Đạn còn bao nhiêu, Schulz?"

Người nạp đạn đếm số đạn còn lại.

"Còn 5 HE và 20 AP," Một lúc sau anh ta báo.

"Chưa đếm trái trong buồng đạn," Rollmann thêm vào với vẻ khó chịu.

Một xe tăng địch định vượt qua nhưng sau đó bỏ chạy vào thung lũng sau khi chiếc Jagdpanther bắn viên đạn đầu tiên.

"Còn 20 viên AP, Thiếu Úy, và liên tục bị xe tăng địch tấn công," Bix báo cáo.

"Dehm và Poller thì sao?" Người thiếu úy hỏi lại, ông ta cũng bị cột chặt ở một khu vực khác.

"Dehm hết đạn rồi. Poller bị trục trặc máy và đang cố gắng chạy về tuyến sau.

"Anh phải giữ, Bix," Người thiếu úy trả lời sau một lúc im lặng. "Bộ binh chưa rút được đủ xa."

Bix kết thúc cuộc nói chuyện: "Chúng tôi sẽ giữ cho đến khi hết đạn."

Trong khi đó, lực lượng bảo vệ bị buộc phải rút lui khi các toán tuần thám Nga tiến vào làng từ nhiều hướng. Từ lúc này, Bix không còn biết được những gì xảy ra trong ngôi làng bên phải. Quân Nga có thể làm những gì họ muốn mà không bị cản trở. Bất ngờ Bix phát hiện sự chuyển động ở cái dốc phía trước. Anh ta đưa ống dòm lên nhìn và thấy quân Nga đã đặc 2 khẩu chống tăng ở đó, hình như cố gắng tiêu diệt chiếc tăng Đức.

"Rollman! Súng chống tăng địch ở dốc trước mặt bên cạnh hai bụi cây tròn."

"Thấy rồi!" Người xạ thủ báo cáo.

"Nạp HE! Bắn khi sẵn sàng."

Viên đầu tiên làm văng gỗ và những vật liệu khác lên không trung gần vị trí mấy khẩu súng. "Dưng lại!" Bix la lên. "Bọn chúng đánh lừa chúng ta!"

Quân Nga đặc 2 khẩu súng giả để thu hút hỏa lực của quân Đức và làm lộ vị trí của chiếc diệt tăng. Tuy nhiên, hình như quân Nga không phát hiện được chỗ nấp phía sau đụn phân, vì họ đặt thêm 2 khẩu súng giả nữa vào vị trí.

"Chúng ta không bị lừa lần này đâu," Bix cười. "Chúng ta sẽ để dành đạn cho mục tiêu tốt hơn."

Để an toàn hơn, anh ta ra lệnh cho người tài xế lui lại vài mét. Chiếc jagdpanther lùi lại phía sau. Ở điểm này, quân địch sẽ không phát hiện ra chiếc diệt tăng cho đến khi họ vào làng, nhưng Bix vẫn có thể nhìn thấy ngọn đồi thấp trước mặt. Ngay sau đó quân Nga tiến nhanh về phía ngôi làng. Họ xuất hiện trên ngọn đồi theo một hàng dài cách khoảng 1200 mét. Trong đó có vài chiếc xe chở quân. Trong khi đó, Bix đã ước lượn các địa vật nổi bật trên địa hình trước mặt anh ta.

"AP chiếc tăng đi đầu!" anh ta ra lệnh. "Nhưng đợi nó đến khoảng 800 mét, Rollman."

Người hạ sĩ đợi. Anh ta rê theo chiếc T-34 đi đầu. Khi nó đến khoảng 800 mét thì anh ta nhấn cò. Khẩu pháo chính vang lên một tiếng nổ đục. Chiếc Jagdpanther giật về phía sau và viên đạn xuyên théo lao về phía tăng địch. Tuy nhiên, nó trật mục tiêu và nổ trên ngọn một cây ngay trước chiếc tăng. Ngọn cây gãy rơi xuống trên đầu chiếc T-34. Bix nhìn nó giống như một chú bò với các sừng trên đầu. "Nó bị mù vì cái cây, Rollmann. Nhắm chiếc khác!" Bix gọi người xạ thủ.

Ngay lúc đó chiếc tăng Nga đi đầu chạy xuống một cái rãnh. Nó phóng thẳng xuống bờ rãnh và bị kẹt ở đó. Những chiếc tăng kế tiếp đi gần phía sau. Súng của chúng quay về không quay về bên trái hướng chiếc diệt tăng, mà về bên phải, nơi các mô đất của các vị trí lính xung kích. Chiếc tăng đầu tiên nổ súng. Viên đạn vụt vào những vị trí Đức đã bỏ trống.

"Bắn, Rollmann, chiếc tăng ở giữa trước. Nhắm giữa tháp pháo và thân xe."

Họ thấy hông chiếc xe Nga trong máy ngắm. Không có gì sai được nữa. Viên đầu tiên của khẩu "tám mươi tám" đâm vào chiếc tăng địch, đang ở giữa đoàn xe và bắn về hương bên kia, và làm nó bốc cháy.

"Bây giờ bắn chiếc cuối cùng!" Bix kêu lên.

Chiếc Jadgpanther xoay một chút. Rollmann nhắm mục tiêu mới và bắn. Chiếc thứ nhì cũng bốc cháy. Đây là dấu hiệu cho sự bắt đầu của sự hỗn độn của các trưởng xe Nga. Vài chiếc cố xoay tháp pháo về phía kẻ tấn công họ. Một số khác định chạy ra khỏi đường, nhưng những chiếc xe tăng quá gần nhau trong đoàn và không có chỗ để vận động. Một số chạy xuống cái mương rãnh và kẹt ở đó.

"Bắn chính xác vào!" Bix nhắc nhở. 
 
Rollmann bắn và Schulz nạp đạn. Tiếng ồn ào của trận đánh gầm rú như một cơn bão. Quân Soviêt, hoàn toàn bị bất ngờ, vẫn không phát hiện ra chiếc diệt tăng đơn độc. Rollmann bắn hết viên này đến viên khác vào những xe tăng Nga, những chiếc xoay tháp pháo về hướng họ. Hình ảnh của lửa, những tiếng nổ, những người lính tăng bỏ chạy và những ánh lửa chớp khi chiếc Jagdpanther bắn. Một viên đạn Nga trúng vào giáp nghiêng phía trước của chiếc diệt tăng và văng đi. Rollmann bắn trả và viên đầu phá hỏng xích của chiếc xe tăng. Anh ta ngắm cao lên một chú và viên kế tiếp làm văng tháp pháo. Khẩu "tám mươi tám" gầm lên trong 10 phút; còn đường bốc lửa. Những xe tăng khác bị nêm chặt trong đoàn xe cũng bị cháy theo. Mười một xe tăng bị gục và bốc cháy trên đường. Bốn chiếc khác bị bắn cháy từ trước. Chiếc Jagdpanther đơn độc đã tiêu diệt tổng cộng 15 xe tăng Nga mà không bị một vết sướt.

"Bây giờ bắn HE!" Bix ra lệnh. Những người lính tựa vào thành sắt của chiếc diệt tăng, sũng mồ hôi.

"Chúng ta chỉ còn có 2 viên" người xạ thủ kêu lên. Và sau một lúc im lặng: "Đạn súng máy cũng hết!" Đó là dấu hiệu báo động để chạy càng nhanh càng tốt. Bix và mọi người đều biết nếu không có đạn, họ sẽ gặp phiền phức. "Rút lui, Becker!" Anh ta ra lệnh.

Trong khi chiếc Jagdpanther chạy về, Bix bỗng thấy một chiếc tăng địch trong ngôi làng bên phải của anh ta. Nó chắc đang trinh sát. Không thấy tăng Đức, chắc người trưởng xe của chiếc T-34 này báo về "không gặp địch". Rồi toàn bộ đoàn xe chạy vào làng vào chạy vào ổ phục kích của anh ta. Đó là sự giải thích duy nhất mà Bix có thể nghĩ về đoàn xe tăng và xe tải của quân Nga tiến lên mà không cảnh giác và bẩn cẩn.

Bix ra lệnh trong tiến động cơ ồn ào: "Tiến đến chiếc tăng!"

Chiếc Jagdpanther chạy lên một đoạn ngắn rồi xoay người; Chiếc T-34 hiện ra trong máy ngắm. Chiếc T-34 bị trúng một viên xuyên thép ở khoảng cách 80 mét và bốc cháy. Chiếc T-34 này nâng tổng số tiêu diệt 16 xe tăng trong 1 ngày. Khi anh ta về đến đại đội, Bix được các đồng đội vây lấy. Ngày hôm ấy anh ta trở thành người diệt tăng thành công nhất trong tiểu đoàn. Trong khi chiếc Jagdpanther được châm xăng và nạp đạn, Bix trình diện tiểu đoàn trưởng. Thiếu Úy Tautorus cũng có ở đó. Ông ta cũng tiêu diệt nhiều xe tăng Nga.  

Huân Chương Hiệp Sĩ cho Trung Sĩ Nhất Bix

"Các anh em, Kleschkau bị thất thủ. Nhiệm vụ của chúng ta là không cho quân Nga tiến thêm và yểm trợ cho các cuộc phản công Kleschkau của bộ binh vào chiều nay."

Thiếu Úy Tautorus nhìn các trưởng xe đứng thành hàng ngang. Rồi ông ta tiếp tục: "chúng ta phải tạo ra các tổ chiến đấu, mỗi tổ có 2 hay 3 xe tăng dưới sự chỉ huy của các trung đội trưởng. Chúng ta không còn các trung đội."

Một lúc sau Bix và 3 chiếc xe diệt tăng của anh ta rời bộ chỉ huy đội đội. Người thiếu uý chào 3 trưởng xe tạm biệt: "Chúc may mắn, Bix! Các anh nữa Igel và Schwaffert!"

Rồi họ tiến về phía quân địch. Bix biết đia hình vùng này và biết địch sẽ đến từ hướng nào, vì anh ta đã đi qua lại con đường này chiều lần. Vì biết xe tăng địch sẽ xuất hiện ở hướng nào, Bix bố trí các tổ lái của anh ta vào vị trí. Chiều hôm đó, họ đẩy lùi những xe tăng Nga đầu tiên ngập ngừng tiến lên thăm dò.

"Chúng ta có góc bắn tốt và chúng ta biết địch đến từ hướng nào, Schwaffert. Điều đó cho chúng ta một ít lợi thế."

"Vâng, Trung Sĩ, nếu chúng ta cảnh giác, chúng ta sẽ chận được họ," trung Sĩ Schwaffert công nhận, cùng với Igel, khi 2 người đến chổ chiếc xe chỉ huy để thảo luận tình hình. Sau đó, họ quay về xe. Rồi bộ binh đến nơi. Người tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn tấn công đến chỗ Bix.

"Các anh có thể yểm trợ chúng tôi cho đến khi lính xung kích và tôi tiến được đến sát ngôi làng được không?" Ông ta hỏi.

"Chúng tôi được lệnh ở đây để không cho bất cứ xe tăng nào của địch tiến qua, thưa Thiếu Tá" Bix trả lời.

Miệng người thiếu ta mím lại thành một đường nhỏ. Bix nhìn thấy sự căng thẳng thể hiện trên mặt ông ta, khuông mặt đã hằn nhiều dấu của sự căng thẳng và trách nhiệm. Mấy cái lệnh chết tiệt, Bix nghĩ.

"Đợi đã, Thiếu Tá!" Anh ta gọi khi người sĩ quan đã quay lưng bước đi.

Người thiếu tá dừng lại. Nét mặt bỗng thay đổi.

"Ý anh là anh sẽ thật sự..."

Thay vì trả lời, Bix nói: "Tập trung binh lính và cho họ tiến sau tôi, thưa Thiếu Tá!"

Lính xung kích dàn đội hình. Khi Bix thấy họ đã chuẩn bị sẵn sàng hai bên trong các hào và những bụi cây, anh ta ra lệnh tài xế tiến lên. Họ tiến lên khá nhanh. Ngôi làng xuất hiện trước mặt lính xung kích. Súng máy và súng trưởng bắn vào bộ binh đang tiến lên từ các ngôi nhà và phía sau các bờ giậu.

"Súng máy hạng nặng ở góc phải của ngôi nhà!" Bix cảnh báo người xạ thủ.

"Thấy rồi!" Rollmann xác nhận. Một tiếng nổ khi pháo chính bắn. Viên đạn nổ trung vào bức tường của căn nhà làm bể các cửa sổ. Tiếng súng của khẩu súng máy im lặng.

"Tiếp tục tiến lên, Becker!"

Họ đến ngôi làng và phía sau chiếc Pagdpanther, lúc này bắn vào những ổ chiến đấu của địch, lính xung kích dọn từng ngôi nhà. Một viên đạn từ 1 khẩu súng trường chống tăng nổ vào sườn của chiếc diệt tăng. "Trung Sĩ, súng trường chống tăng!" Người lính vô tuyến kêu lên, và anh ta đồng thời bắn vào lính Nga với khẩu súng máy. Một tiếng nổ nữa, lần này gần tấm chắn pháo chính. Ánh chớp của tiếng nổ là dấu hiệu cảnh cáo cho Bix, vì khẩu súng trường chống tăng bắn quá chính xác và chứng tỏ sự nguy hiểm, ngay cả cho một chiếc diệt tăng.

Tiến thẳng vào chúng!" Bix ra lệnh. "Chạy cho đến khi đến trung tâm ngôi làng!"

Anh ta phải chọc một tuyến trống cho lính xung kích. Chiếc Pagdpanther phóng nhanh đến và nghiến lên một ổ súng máy. Người lính bắn khẩu súng trường chống tăng xích phải bị nghiến lên. Bức tường đổ sập khi mũi xiêng của chiếc diệt tăng tông vào nó. Một viên đạn của khẩu "tám mươi tám" làm im lặng thêm một ổ đề kháng của địch rồi họ đến giữa làng. Ngay lúc đó, một lệnh mới từ tiểu đoàn: "Tiểu đoàn gọi cho trung đội của Bix: Anh có nhiệm vụ đặc biệt! Trình diện đại đội trưởng ngay!"

Bix gọi đại đội và nghe giọng của Thiếu Úy Tautorus: "Chỉ huy gọi cho trung đội Bix: Quay trở lại ngay lập tức. Quân địch tấn công con đường chính đi Danzig với xe tăng. Chúng ta phải chặn địch hay Danzig sẽ thất thủ."

"Thưa Thiếu Úy, chúng tôi phải ở lại thêm vài phút nữa. Lính xung kích chỉ mới vừa chiếm được làng. Nếu chúng tôi rút lui bây giờ..."

"Anh phải rút. Bix, 20 xe tăng địch đang tiến về Danzig. Không có bất cứ vũ khí chống tăng nào trên đường của họ. Không cần biết tình hình hiện tại như thế nào, anh phải quay đâu và quây về! Hết!"

Một tiếng nổ. Bix gọi lại 2 lần nhưng không liên lạc được.

"Lùi lại, Becker!" Bix ra lệnh. Khi họ quay đầu và rời ngôi làng theo con đường chính, Bix thấy lính xung kích rút lui theo. Một người trung uý chạy nhanh đến chiếc Jagdpanther.

"Có chuyện gì phía trước? Bọn Ivan đến với xe tăng à?" Anh ta hét lên.

"Tôi nhận lệnh phải lùi lại. Mọi việc ở khu vực này tốt mà!" Anh ta nói to với người trung úy. Từ vẻ mặt không tin của anh ta, Bix thấy anh ta nghĩ là Bix kiếm cớ. Anh ta cay đắng chửi thầm khi thấy những người lính xung kích bám trên xe tăng như nho trong cơn vội vàng rời khỏi vùng nguy hiểm. Ngồi bên ngoài xe tăng rất nghi hiểm. Đạn cối bắn về phí chiếc Pagdpanther khi nó chậm chạp lui lại. Một quả đạn cối hất tung những người lính ra khỏi xe tăng, họ rơi xuống chết và bị thương trên mặt đất.

"Nhanh lên, Becker. Mẹ kiếp, nhanh lên,"

"Nhưng chúng ta sẽ bỏ họ phía sau và..."

"Nhanh lên!" Bix gào lên.

Becker tuân lệnh và những người lính xung kích bị bỏ lại. Trong tình hình nay, họ thấy rằng họ phải tìm chỗ nấp tốt hơn trong các ngôi nhà hay trong các khu vườn hơn là trên chiếc xe diệt tăng trống trải .

"Mẹ kiếp, mẹ kiếp," Becker chửi thề. Lương tâm Bix cũng hành hạ mình khi phải bỏ lại đồng đội với số phận khi phải làm theo mệnh lệnh. 
 
Thiếu Úy Tautorus rất mừng khi Bix quay trở lại. "Lấy 3 chiếc diệt tăng của anh về hướng "Đầu Tử Thần," ông ta nói. "Bên dưới ngọn đồi là một nông trại cần phải được giữ." "Đầu Tử Thần" là một mẫy đất hình nón trên một phần đất cao nhô ra trên một vùng đất bằng phẳng rộng lớn.

"Chúng tôi phải làm gì ở đó, thưa Thiếu Úy?"

Thiếu úy Tautorus nhìn người trung sĩ nhất. Người sĩ quan nhỏ con đã bình tỉnh trở lại và làm cho Bix bình tỉnh hơn.

"Quân Nga bao vây một tiểu đoàn dân sự chiến đấu ở đó. Họ đang tấn công bằng xe tăng và nếu họ tiêu diệt nhóm dân sự chiến đấu, họ sẽ tiến về Danzig và tiến vào thành phố mà không có trở ngại nào. Điều đó phải được chặn lại bằng mọi giá."

"Tôi đi ngay bây giờ, Thiếu Úy, hy vọng tôi sẽ vượt qua."

"Anh phải vượt qua, Bix. Anh phải đến nông trại đó trước nữa đêm và tiêu diệt xe tăng địch vào sáng sớm mai, hay ít nhất không để địch chọc thủng, tiến về Danzig.

Trời đã tối. Và tuyết bắt đầu rơi khi Bix dùng viết chì kẻ đường đi trên bản đồ. Nhìn bản đồ, anh ta thấy đoạn đường là 15km đến chỗ "Đầu Tử Thần". Trong bóng đêm và tuyết rơi, anh ta phải đi chậm để khỏi bị lạc.

"Igel và Schwaffert, trình diện với tôi!" Anh gọi 2 người trưởng xe và cho họ biết tóm tắt tình hình. Anh ta nói chấm dứt cuộc nói chuyện: "Chúng ta sẽ gặp hai người dẫn đường của đơn vị dân sự chiến đấu cách vùng đất khoảng 2 km. Chúng ta sẽ dừng ở đó, và tôi sẽ đi bộ, liên lạc với đơn vị trưởng và tìm hiểu tình hình. Rôi tôi sẽ quay lại và buổi khiêu vũ có thể bắt đầu. Bây giờ thì lên đường."

Những chiếc jagdpanther xuất phát vào cơn tuyết. Tiến trình của họ bị chậm lại vì những dòng người tị nạn đi về phía tây. Những người tị nạn đi về phía họ từng đoàn đông đúc. Nhiều lần Bix phải rời khỏi đường để tránh đoàn người đang chạy khỏi người Nga. Cuôi cùng, anh ta không thể chờ được nữa. Anh ta đi thẳng vào đoàn tị nạn và xe cộ của những người tị nạn phải chạy vào vệ đường để tránh đường cho những chiếc xe diệt tăng đi qua. Họ nguyền rủa Bix. Họ đơn giản không hiểu được những người lính và 3 chiếc tăng kia sẽ cứu họ.. Nếu Bix và đồng đội của mình không chặn được quan Nga và cứu tiểu đoàn dân sự chiến đấu, quân Nga sẽ vượt qua và những người tị nạn sẽ không có cơ hội vượt thoát. Dù vậy, họ đến nơi đúng giờ và những người hướng dẫn gặp họ. Họ đến được nơi bất chấp bóng đêm làm họ có cảm giác lạc quan.

"Được rồi, các anh đợi ở đây cho đến khi tôi quay lại, hiểu chưa?"

Người trung sĩ nhất rời đồng đội. "Chúng tôi sẽ đợi anh," Igel gọi. Bóng 3 chiếc tăng biến mất trong bóng đêm.

Ba người đi hàng dọc xuyên qua một công viên. Xung quanh, quân Nga đang bắn vào một nông trại. Cuối cùng, họ đến một toà nhà dài, mái phẳng, và leo vào một cửa sổ. Đó là căn phòng chính của một xưởng chế rượu và Bix thấy những người lính mệt mỏi, hốc hác ngồi trên sàn. Một người thiếu ta đứng lên và đến chỗ người trưởng xe.

"Đây là lực lượng chiến đấu của tôi, Sáng sớm ngay mai tôi sẽ đụng trận cùng với những người này và anh sẽ giúp tôi. Anh có bao nhiêu tăng?"

"Ba chiếc Jagdpanther, thưa Thiếu Tá," Bix trả lời.

"Không nhiều lắm, nhưng có còn hơn không. Tập trung nghe và tôi sẽ giải thích tình hình và mô tả địa hình một cách tốt nhất mà tôi có thể làm được."

Người thiếu tá tóm tắt một cách súc tích cho Bix về tình hình. Ông ta chỉ tình hình tổng quát trên bản đồ. Một bản phát họa của nông trại dùng để chỉ các vị trí của xe tăng địch. Người chỉ huy bộ binh cho biết chỗ những chiếc tăng được thấy khi trời tối. Khi ông ta ngừng, Bix gật đầu với người sĩ quan từng trải.

"Thưa Thiếu Tá, chúng tôi có thể làm được. Chỗ nào tôi có thể tiếp cận xe tăng địch trong đêm và chỗ nào tôi có thể nhắm được mục tiêu khi trời sáng?"

Ngươi thiếu tá mở bản đồ ra lại. "Đây, Bix, ngọn đồi này gọi là "Đầu lâu". Một khẩu phòng không bốn nòng của chúng tôi ở vị trí trên đồi. Tôi không nghe gì từ họ từ chiều."

"Hmm, khoảng cách từ 1200 mét đến 1500 mét từ vị trí xe tăng Nga. Ngay tầm bắn. Tôi sẽ cố gắng đưa xe diệt tăng của tôi lên đó tối nay, thưa Thiếu Tá."

"Tốt lắm, và tôi có thể giúp anh được gì?"

"Tốt nhất là lính bộ binh của ông ở lại đây cho đến khi họ không còn nghe tiếng đạn tăng. Tôi không muốn họ đi vào tầm đạn của tôi trong lúc đánh nhau," Bix giải thích." Khi súng tăng ngừng, ông và bộ binh có thể tấn công bộ binh Nga."

"Được rồi, Bix! Tôi hy vọng là vì chúng tôi mà anh và các xe tăng của anh làm được."

Họ đi khỏi với cái bắt tay và người thiếu tá biết rằng ông ta có thể tin được con người này. Bix quay lại chỗ xe tăng, mọi người thở phào khi thấy anh ta trở về. Tóm tắt và thực tế, Bix giải thích tình hình cho 2 người trưởng xe và 3 tổ xe. Mọi người biết rằng đây là canh bạc lớn cho họ.

"Được rồi, về xe và theo tôi đến chỗ cái "Đầu lâu".

Họ lên xe và xuất phát. Những chiếc xe chạy dọc theo bìa rừng và lên dốc đến chỗ cái "Đầu lâu" dễ dàng. Trời bắt đầu sáng mờ. Hình dáng của các khu nhà trong nông trại từ từ hiện ra trong bóng đêm, họ dừng lại gần đỉnh. Đây là chổ quan sát của khẩu phòng không. Nó vẫn còn ở vị trí trên đỉnh đồi. Một người thiếu úy giải thích tình hình cho Bix. Người trung sĩ nhất được biết chó bao nhiêu xe tăng trong khu vườn của nông trại và nhận được thông tin về các mục tiêu chính xác.
 
"Các tài xế, xạ thủ, trưởng xe xuống tập họp," Bix gọi mọi người. Rồi anh ta bố trí vị trí cho từng trưởng xe. Ở điểm đó, họ có thể quan sát toàn bộ chu vi của nông trại và mỗi trưởng xe nhận một khu vực để quan sát.

Rồi Bix ra lệnh: "Trở về xe tăng và chạy đến chỏm đồi để pháo chính hướng thấp xuống một chút.

Anh ta và chiếc diệt tăng của mình sau đó đến chân của cái "đầu lâu" và chắn toàn bộ cánh phải. Anh ta có tầm nhìn tốt về bên trái và trước mặt. Khi trời sáng hơn, anh ta cố gắn quan sát khu vực vườn tượt qua ống dòm. Trong ánh sáng sớm ban mai anh ta thấy những con số chữ số chỉ thấy ở các số xe sơn trên tháp pháo xe tăng Nga. Rồi anh ta thấy vài xe tăng Nga tiến lên hướng nông trại từ bên phải ở tốc độ cao.

"Igel," Bix gọi chiếc bên trái, "Anh có thấy xe tăng Nga không?"

"Tôi thấy chúng. Những xe tăng đó chắc tiếp tế cho bọn Ivan vì xe tải chưa đến gần được.

"Có lẽ vậy"

Trời càng sáng, càng có nhiều xe tăng Nga bị phát hiện trong khu vườn. "Anh có thấy tất cả trong tầm nhìn không?" Bix hỏi.

"Thấy," hai trưởng xe trả lời.

"Bắn khi đã sẵn sàng!"

Xạ thủ Rollman đã nhắm vào những chứ số màu trắng trên một tháp pháo. Viên đầu tiên trúng và chiếc xe tăng, nó cháy ngay lập tức. Hai chiếc diệt tăng kia cũng nổ súng. Khu nông trại nhốn nháo. Quân Nga hoàn toàn bất ngờ. Tiếng kêu và ra lệnh của người Nga vang tận đến vị trí của ba chiếc Jagdpanther. Khi Rollmann chuẩn bị bắn viên thứ hai, Một ngọn lữa phụt ra từ chiếc tăng Nga bị cháy. Chiếc thứ hai, đậu gần chiếc đó, cũng bị cháy lan. "Hai mục tiêu cùng một lúc!" Người xạ thủ hồ hởi reo lên. Anh ta có lý do để phấn khởi, chiến công đó rất hiếm khi xảy ra. Quân Nga phải đưa những chiếc xe còn lại ra khỏi chỗ nấp vì nếu không họ cũng bị cháy theo. Những xe tăng chạy đủ mọi hướng, sự hỗn độn khắp nơi.

Schwafert và Igel mỗi người diệt 1 xe tăng. Họ chỉ xoay và rê pháo chính của họ về hướng bị bắn. Bốn chiếc T-34 chạy ra khỏi khu vườn và ra đồng trống. Họ ở địa thế hoàn toàn trống trải. Rollmann tiêu diệt 3 chiếc, hết chiếc này đến chiếc khác. Các tổ lái nhảy ra và chạy qua cánh đồng tuyết, có thể thấy rõ hình dáng của họ.

"Chsung tôi bắn vào con đường bên cạnh!" igel và Schwaffert báo cáo. Một lúc sau Bix thấy lửa trùm lên và khói đen bốc lên từ hướng đó, đánh dấu những chỗ xe tăng cháy.

Trong khi đó trời đã sáng rực. Xe tăng Nga tông vào các cây cối trong công viên, làm chúng ngã rạp. Bix càng có tầm quan sát rõ hơn. Vài chiếc T-34 và KV-I cố vượt thoát ra sườn bên kia, nhưng Rollmann lấy được khoảng cách. Anh ta bắn trúng lưng của một chiếc T-34. Chiếc tăng địch bốc khói, nhưng nó vẫn vượt qua dốc và biến mất. Rollmann vừa nói là chiếc tăng địch đã thoát được thì một cột lữa cao 20 mét phụt lên trời từ phía sau con dốc và một tiến nổ lớn ở chỗ chiếc tăng Nga khuất dạng. Chiếc T-34 bị nổ tung. Igel báo diệt được 4 xe tăng Nga; Schwaffert báo diệt 3, sau đó thêm một chiếc nữa.

Bix quan sát khu vườn qua ống dòm. Bỗng anh ta thấy một cột ăn ten di chuyển phía sau một cái kho. Có thể là tăng. "Một xe tăng phía sau cái kho có mấy cửa sổ, Rollman. Nó chạy về hướng góc phải.

"Thấy rồi! Tôi nhắm vào cửa số kế!" Người xạ thủ kêu lên. Anh ta di chuyển khẩu súng về bên phải một chút. Rollmann nhắm vào khung cửa sổ. Chiếc tăng phải chạy qua đây. Nó đây rồi! Rollmann chính khẩu súng lên một chút. Con số màu trắng hiện ra ở cửa sổ và khẩu "tám mươi tám" lên tiếng. Viên đạn đâm vào tháp pháo của chiếc tăng Nga với tiếng nổ đanh. Nó khựng lại, và khói bốc ra từ nắp tháp pháo.

Một lúc sau thì không còn chiếc xe tăng nào có thể nhìn thấy mà không cháy hay hư hại. Ba chiếc jagdpanther ngừng bắn. Lính bộ binh hân hoan ào ra khỏi chỗ trú ẩn. Họ đã chứng kiến cuộc tấn công bất ngờ của ba chiếc Jagdpanther từ hố cá nhân và từ các cửa sổ. Họ nghe các tiếng nổ và nhìn thấy lửa cháy. Sự lo sợ giảm xuống và sự chắc chắn được giải cứu làm tinh thân của những người lính trẻ lên cao và họ tung mũ sắt lên cao. Rồi họ chạy đến chỗ ba chiếc diệt tăng, dẫn đầu là viên thiếu tá. Khi họ đến chỗ chiếc Pagdpanther của Bix, anh ta đang đứng ở nắp tháp pháo và quan sát địa hình.

"Tôi cảm ơn anh," người thiếu ta hét lên. Ông ta đưa tay lấy huân chương Chữ Thập Sắt Hạng Nhất của mình và tháo nó ra khỏi quân phục.

"Tôi muốn trao tặng cho đồng đội của anh với tấm huân chương này, Bix," Ông ta nói, nhìn thấy vẻ mặt dò xét trên gương mặt của viên trung sĩ nhất.

"Họ đều xứng đáng để được nó, thưa Thiếu Tá," Bix mỉm cười trả lời.  

Họ đếm được 19 chiếc tăng Nga bị bắn gục. Xe của Bix tiêu diệt 11 chiếc T-34 và KV-I. Những chiếc còn lại là do Igel và Schwaffert. Binh sĩ nghĩ xả hơi. Họ leo ra khỏi cái thùng sắt và châm thuốc, vài người nghĩ về sự huỷ diệt mà họ vừa mang đến cho người Nga và nghĩ về những người lính tăng địch bị chết cháy trong xe tăng hay nằm rải rác xung quanh những chiếc tăng bị cháy. Những ngày sau đó lực lượng Đức bị buộc phải rút về Danzig. Sau khi thành phố thất thủ, các xe tăng của SĐ 4 Xe Tăng tiếp tục chiến đấu ở Frische Nehrung, một bán đảo nhỏi ra từ khu vực Danzig.

Hermann Bix thức dậy sáng 22 tháng 3 năm 1945 và tắm rửa. Khi anh ta chuẩn bị rời khỏi ngôi nhà nhỏ đầy dấu đạn, thì cửa mở và Thiếu Úy Tautorus bước vào.

"Chào buổi sáng, Bix!"

"Chào Thiếu Úy! Có gì đặc biệt hả Thiếu Úy?" anh ta hỏi, và không biết lý do nào khác về sự có mặt của Tautorus.

"Không có gì, Bix. Tôi chỉ mang lệnh của Đại Úy Kaster là anh nghỉ ngơi hôm nay và ở trong bộ chỉ huy đại đội."

"Vậy tôi có thể ở với tổ lái của tôi chứ?" Bix hỏi sau một lúc.

"Đương nhiên, họ sẽ không đi đâu mà không có trưởng xe của họ, Bix."

Anh ta đã trải qua những tuần lễ đầy căng thẳng. Trong vài tuần qua, anh ta đã tiêu diệt 75 xe tăng địch và nhận được huy hiệu tấn công xe tăng hạng 3, một huy hiệu chỉ được cho những người đụng trận thiết giáp 100 lần hay hơn. Danzig bị thất thủ, nhưng lính xung kích và xe tăng vẫn giữ ngoại vi thành phố. Lệnh này có nghĩa gì nhỉ? Bix không giải thích được. Có thể tiểu đoàn trưởng có nhiệm vụ đặc biệt cho anh ta.

Ngày trôi qua, đến tối thì Đại Úy Kastner đến với sĩ quan phụ tá tiểu đoàn, Trung Úy Grigat, và Thiếu Úy Pintelmann, sĩ quan hành quân tiểu đoàn. Thiếu Úy Tautorus trình diện tiểu đoàn trưởng. Một lúc sau mọi người ngồi với nhau trong căn phòng nhỏ. Vài hạ sĩ quan hạ nhiều xe tăng địch cũng có mặt. Một vòng cognac được rót ra, nhưng Bix vẫn không biết họ ăn mừng điều gì. Rồi Kastner đứng lên.

"Các anh em, chúng ta sẽ không tập trung lại mà không có lý do đặc biệt. Tôi rất vui mừng và vinh dự khi tra tặng cho người trưởng xe kinh nghiệm nhất của chúng ta Huân Chương Hiệp Sĩ, Trung Sĩ Nhất Bix, nhân danh của Quốc Trưởng, tôi xin trao tặng anh Huân Chương Hiệp Sĩ!"

Thiếu Úy Pintelmann lấy một cái hộp từ trong cặp và người tiểu đoàn trưởng đeo huân chương lên cổ Bix. Hermann Bix hoàn toàn ngạc nhiên, anh ta không hề hay biết những gì xảy ra. Dĩ nhiên tên anh ta thương có trên báo chỉ mặt trận và được khen ngợi là "dũng sĩ diệt tăng," nhưng anh ta không trông chờ điều này.

Người trung sĩ nhất từ một ngôi làng nhỏ vùng Silesia đang được đeo huân chương cao quý nhất về lòng dũng cảm. Mẹ của anh ta sẽ nói gì khi nghe tin? Rồi những thầy giáo, rồi những đồng đội của mình? Những mẹ của anh ta đã lên đường di tản về hướng tây. Ròi Bix nghĩ về những đồng đội của mình luôn đứng bên cạnh mình qua nhiều, rất nhiều chiến dịch. Những khuông mặt lần lượt hiện lên. nhiều người đã được chôn ở đâu đó trong nước Nga mênh mông, nhiều người khác bị thương tật và đưa về. Những suy nghĩ đắng cay đó đến với anh ta trong giờ phút này.

Cuộc chiến đã đến gần chỗ tận cùng. Những người lính chiến đấu trên mũi đất gọi Frische Nehrung ngày càng bị ép chặt. Chỉ Nickelswalde và Schiefenhorst vẫn còn nằm trong tay quân Đức. Những cố gắng hấp tấp đang nổ lực để di tản phụ nữ và trẻ em về phía tây bằng đường thủy. Các xe tăng đến đâu cũng thấy những người dân thường, tả tơi, kiệt quệ, hành trang là sự đau khổ và nước mắt.

Những binh lính không còn vũ khí lo xây các cầu tàu và giúp đỡ dân chúng. Nhưng vẫn còn khoảng 180000 người ở Frische Nehrung, và sẽ mất một thời gian dài để đưa họ đi. Công việc của Hermann Bixx và của các xe diệt tăng của anh ta là bảo vệ cuộc vượt vây to lớn này bằng cách phòng thủ hiệu quả khu vực xung quanh. Lúc đó, chỗ nào quân Nga chọc thủng phòng tuyến thì ở đó có các xe tăng của SĐ 4 Xe Tăng. Họ ở các vị trí theo bờ biển dọc theo vịnh và ở các đụn cát ở vũng Danzig. 
 
Vào ngày 20 tháng 4 năm 1945, một trong những chiếc Pagdpanther được chỉ huy bởi Trung Sĩ Nhất Bix, lúc này đã là sinh viên sĩ quan.

Mười vị trí phòng thủ được lên kế hoạch. ngày 4 tháng 5 Bix ở vị trí 9. Nhiệm vụ của Bix là đánh chặn phía sau của vị trí 6 với 4 chiếc diệt tăng cuối cùng của đại đội. Họ đánh chặn cho đến khi người dân và binh lính cuối cùng di tản khỏi Frische Nehrung qua Hela. Trận chiến kéo dài cho đến ngày 12 tháng 5. Rồi những tổ lái cuối cùng phá huỷ chiếc diệt tăng của họ và được đón bởi ca nô, đưa họ ra chiếc U-Boat ở ngoài biển. Một chiếc khu trục hạng nhẹ của hải quân vẫn còn trong vũng Danzig bảo vệ cho họ trong những giây phút nguy kịch cuối cùng.

Quân Nga tấn công mạnh. Họ cố chiếm Nickelswalde, nhưng tất cả các xe tăng đi đầu bị tiêu diẹt. Rồi quân địch đưa những chiếc tăng nặng nhất ra tuyến trước. Ở vị trí 7, 4 chiếc diệt tăng bị bộ binh Nga đánh bọc sườn; tuy nhiên họ thành công đẩy lùi quân Nga. Sáng sớm ngày 6 tháng 5, qua ống dòm, Bix thấy quân Nga chặt cây làm chướng ngại vật.

"Họ đang dự tính gì đây?" Anh ta hỏi Schwaffert.

"Đương nhiên là họ không có ý định dừng lại phòng thủ rồi." Schwaffert trả lời.

Bỗng nhiên họ nghe tiếng động cơ. Rồi một cột khỏi xanh phun lên không từ phía sau đống cây. Hai người lính nga xuất hiện và kéo những cành cây qua một bên. và Bix nhìn thấy họng súng khổn lồ hiện ra. "Không thể là tăng được," anh ta quan sát. "Nạp AP, tầm 400 mét."

Người xạ thủ ngắm mục tiêu. Bix coi lại một lần nữa để chắc chắn. Rồi anh ta ra lệnh bắn. Khi bắn khu vực xung quanh chiếc Pagdpanther, lúc này nấp sau vài cây fir (linh sam?), ngập trong khói và mùi khét nghẹt. Mảnh đạn đổ xuống chí tăng và che tổ lái không thấy được mục tiêu. Và không thấy ánh chớp lửa để báo cho họ biết là viên đạn trúng mục tiêu.

Khi Bix có thể nhìn được lại, anh ta thấy chiếc xe địch vẫn ở đó. Họ bắn viên thứ hai rồi viên thứ ba, nhưng khẩu súng địch không hề hấn gì. Quân Nga nổ súng. Viên thứ nhất nở trên mặt đất cách chiếc Jagdpanther chừng 3 mét. Khói và lửa tràn vào buồng lái.

Viên thứ hai từ khẩu súng đại bác khổng lồ của địch bay vèo qua nắp xe vài mét, nhưng viên thứ va trúng đích. Bix để ý thấy bệ chống giật của khẩu pháo chính dựng ngược về phía sau. Rồi anh ta cảm thấy sự chấn động của tiếng nổ. Tiếng nổ kinh khủng của sự va chạm làm anh ta điếc đặc. Vì anh ta không nghe là người xạ thủ báo cáo là anh ta không thể thấy được vì khe nhìn bị vỡ.

Bix cố mở khoá nòng pháo chính để ngắm qua đó. Nhưng anh ta nhận ra là bệ chống giật bị dỡ lên chỗ viền tháp pháo ngay lớp giáp phía trong. Rồi anh ta biết răng tấm chắn của súng bị tung ra khỏi rãnh và sự chấm dứt đã đứng kề bên họ.

"Lùi lại!" Anh ta ra lệnh cho người tài xế, và chiếc diệt tăng rống lên và bắt đầu chuyển động.

"Chỉ huy đến Hofknecht," Bix gọi người trung sĩ trưởng xe chiếc xe thứ hai ở chỗ đụn cát. Anh ta đã nghe lệnh và bắt đầu lùi lại. Bix gọi tiểu đoàn. Thiếu Úy Pintelmann, đang ở trong vịnh, vừa chạy đến ngay lúc thấy Bix đang lùi.

"Cẩn thận, cẩn thận!" Bix cảnh báo người thiếu úy. Những đã trể.

Khẩu súng to lớn lại khạt lửa. Chiếc tăng của viên thiếu úy cũng bị trúng đạn ở lá chắn súng và bị hư hỏng. Anh ta phải ra lệnh rút lui. Hofknecht chạy ra đến đường và thấy chiếc con "Battering Ram," họ đặt tên chiếc pháo tấn công hạng nặng này như vậy, bắt đầu tiến lên chậm chạp. Khi anh ta thấy toàn bộ hông của chiếc pháo tấn công hạng nặng nhất và mới nhất của Nga vào trong ống ngắm. Anh ta bắn 2 viên xuyên thép vào sườn của nó. Tổ lái leo ra và đầu hàng. Anh ta thấy 3 viên đạn của Bix trung vào trung tâm của vòng đai súng và xuyên vào 10 cm. Nhưng đã không thủng được lớp giáp nghiên dày 20cm.

Trung sĩ nhất Bix hoàn thành chiến công lớn thứ nhì ngày này. Hai ngày sau anh ta nhận được lệnh từ tiểu đoàn trưởng rút về Nickelswalde với tổ lái. Trên đường, anh nghe dân chúng nói nước Đức đã đầu hàng. Trong đêm, họ đi đến Hela trên tàu hải quân. Trước khi đến nơi, họ được đón bởi hai chiếc tàu quét mìn, thật may mắn, nếu không họ sẽ không bao giờ thoát khỏi Hela. ngày 14 tháng 5 họ đến được Kiel và bị quân Anh bắt. Chiến tranh kết thúc.
 
Những Ngày Quan Trọng Trong Cuộc Đời Hermann Bix

10/10/1914: Sinh ra ở Silesia

01/10/1941: Được thăng cấp trung sĩ.

20/10/1941: Được trao Huân Chương Chữ Thập Sắt Hạng Nhất về việc một mình tiêu diệt một tiểu đoàn cơ giới Nga.

01/08/1942: Được thăng cấp trung sĩ nhất.

22/08/1942: bị thương do mìn. Đưa về Đức chữa trị và sau khi dưỡng thương, về trường hạ sĩ quan làm giảng viên và trung đội trưởng.

05/11/1942: Đưọc thưởng huân chương Chữ Thập Nước Đức bằng Vàng.

Mùa Xuân 1944: Trở về mặt trận phía đông (Phương Diện Quân Trung Tâm).

22/06/1944: Cuộc tấn công của quân Nga và Phương Diện Quân Trung Tâm bắt đầu.

08/1944: Sư đoàn chuyển qua Phương Diện Quân Bắc.

18/08/1944: Bị thương lần nữa và được tặng huy hiệu bị thương bạc và huy hiệu tấn công thiết giáp, hạng 2. Trận Kurland Thứ Nhất bắt đầu.

27/10/1944: Sư Đoàn 4 Xe Tăng chuyển từ Kurland đến Danzig.

12/1944: Trung đội được trang bị xe diệt tăng jagdpanther.

Đầu năm 1945: Bix tiêu diệt 75 xe tăng địch trong 3 tuần, trong đó có 16 xe tăng trong 1 ngày.

22/03/1945: Được huân chương Hiệp Sĩ Chữ Thập.

05/1945: Di tản từ Frische Nehrung bằng đừơng biển. Đầu hàng quân Anh ở Kiel.
 
 

No comments:

Post a Comment